"Ba, không sao cả! Chiếc xe đua này của con chỉ cần có thể phù hợp với hình thể của con là tốt rồi, còn thắng thua thì con không quan tâm, chủ yếu lái thoải mái là được!"
Nếu hài tử đã yêu cầu như vậy thì Bạch Vũ tự nhiên không thể từ chối.
Ngón tay của hắn nhẹ nhàng điểm một cái lên chiếc xe đua, trong nháy mắt chiếc xe đua F1 lớn như vậy đã trở thành một chiếc xe karting nhỏ.
Nhưng vì để công bằng mà nói, Bạch Vũ vẫn làm một ít thay đổi trên đuôi xe Karding, hắn thêm hai tiên năng vào đuôi xe Karding để tăng lực đẩy.
Chỉ cần nhẹ nhàng ấn xe karding thì nó cũng sẽ giống như tên lửa mà lao ra ngoài.
Xe của ba đứa hài tử đã gom đủ, giờ chỉ cần chuẩn bị chạy trên đường băng.
Lúc này Hoàng Thiến Hề cũng đi tới, nàng nhìn Bạch Vũ ở trước mắt biến ra từng thứ một thì trong ánh mắt đầy vẻ sùng bái.
Bạch Vũ thấy thê tử tới thì tiến lên ôm vào trong ngực, trìu mến nhìn thê tử của mình, nói: "Mỗi người bọn nhỏ đều có một chiếc xe đua, nàng có muốn một chiếc hay không?"
Hoàng Thiến Hề nhìn sinh vật bốn chân có hình thù kỳ quái trước mặt, trong ánh mắt lộ ra một tia sợ sệt.
"Thứ này chàng biến ra thật kỳ quái, những quái thú này ngay cả mắt và đuôi cũng không có."
"Ha ha, nương tử, thứ này không phải sinh vật ở thế giới Hồng Hoang mà do chính chúng ta sáng tạo ra. Thứ này không có cơ thể cũng không có sinh mệnh, chỉ cần có quả cầu năng lượng thạch anh thì có thể điều khiển nó. Lúc đó chúng ta chỉ cần dùng chân giẫm lên bàn đạp là có thể di chuyển về phía trước."
"Nàng có muốn lấy một chiếc không?"
Hoàng Thiến Hề nhìn dáng vẻ mới lạ của bọn nhỏ, sự tò mò của các nàng nói cho nàng biết cái này hẳn là phi thường thú vị.
Vì vậy, Hoàng Thiến Hề nhướng mày nói: "Vậy thì lão công phải vất vả biến ra cho thiếp một chiếc xe đua rồi!"
"Như vậy sau này thiếp cũng có thể cùng bọn nhỏ chơi đùa, cùng bọn nhỏ lớn lên."
Bạch Vũ yên lặng khen ngợi, hắn có thể có được nàng dâu như vậy quả thật là phúc phận mà Bạch Vũ hắn tu luyện trong đời này.
Chỉ chốc lát sau đã có một chiếc xe đua bày ra trước mặt của Hoàng Thiến Hề.
"Được rồi, hiện tại ngay cả mẫu thân cũng gia nhập vào đội đua xe, vậy trước khi khởi hành xe ba vẫn phải giới thiệu quy tắc một chút."
"Trò chơi này gọi là đua xe công thức 1. Mọi người sẽ bắt đầu từ điểm xuất phát, khi quay lại đến điểm xuất phát thì tính một vòng, tổng cộng phải chạy 20 vòng. Ai dùng ít thời gian nhất sẽ là người chiến thắng."
"Xe chính là xe vừa rồi ba biến ra cho các con, đương nhiên các con cũng có thể tiến hành cải tiến. Tuy nhiên, mỗi khi cải tiến đều phải báo cáo lại cho ba. Chỉ trừ khi cải tạo đồ vật bên trong thì không sao nhưng nếu thay đổi động cơ bánh xe thì đều phải lập hồ sơ."
"Đã nghe rõ chưa?"
Hoàng Thiến Hề khoát tay áo với Bạch Vũ, nói: "Lão công, người thắng sẽ nhận được phần thưởng gì?"
Bạch Vũ suy nghĩ một chút, nói: "Vì để các con có chút động lực nên ai thắng sẽ được thưởng năm quả Linh Pháp cấp bậc tiên thiên.”
Trong nháy mắt trong tay hắn xuất hiện năm quả Linh Pháp.
Sau đó khoát tay nói: "Thấy không? Ai có thể lấy được vị trí đệ nhất thì ba sẽ lập tức đưa cho người đó!"
"Baba uy vũ, baba vô địch!"
......
Một đống lời hay ý đẹp được nói từ miệng của ba nữ nhi.
"Hiện tại các con có thể làm quen với tình huống của đua xe một chút. Ở dưới chân phải các con chính là bàn đạp, ba gọi là chân ga. Các con chỉ cần động một cái là xe sẽ xông về phía trước."
Không đợi Bạch Vũ nói xong, một chiếc xe đã vọt vào bãi cỏ đối diện, Bạch Vũ tập trung nhìn lại, thì ra Hoàng Thiến Hề, nàng không nắm chắc sức mạnh, lại sử dụng thêm tiên năng khiến tốc độ xe quá nhanh, cho nên chiếc xe đã điên cuồng chạy ra ngoài.
Bạch Vũ vội vàng chạy tới xem tình huống.
"Lão bà, nàng thế nào? Không sao chứ?"
Hoàng Thiến Hề gật đầu một cái.
Bạch Vũ sau khi nhìn thì không khỏi cười ra tiếng.
"Lão bà, ta quên nói chuyện này, chúng ta không cần thôi động tiên năng mà xe vẫn có thể nhanh chóng chạy ra ngoài. Vì đã có năng lượng thạch anh cho nên căn bản không cần phí công."
Hoàng Thiến Hề gật đầu.
Sau đó, dưới sự dốc lòng dạy dỗ của Bạch Vũ thì Hoàng Thiến Hề đã có thể lập tức nắm giữ các yếu tố quan trọng của xe đua, bọn nhỏ cũng đã quen thuộc với tình hình của xe đua.
"Được rồi, trong tay ta có một cái còi, khi nghe được tiếng còi thì liền khởi động xe. Cuối cùng đừng quên, chỉ cần chạy ra trước khi tiếng còi vang lên thì đều là hành vi phạm quy. Ai vi phạm hai lần thì sẽ hủy bỏ tư cách thi của người đó."
Bốn người thi nhau gật đầu.
"Chuẩn bị, *pít*!"
Ba tiểu nha đầu ra sức đạp chân ga xông về phía trước, Hoàng Thiến Hề phản ứng hơi chậm nên bị rớt lại ở phía sau.
Nhưng nàng vẫn dựa vào lực khống chế cường đại để đuổi theo.
Ngay từ đầu bốn người vẫn tuân theo đúng quy củ nhưng sau khi chạy một vòng, nhóm tiểu nha đầu liền không an phận.
Ở khúc cua, Duyệt Duyệt vốn ở phía sau Lộ Lộ, nàng muốn vượt xe nhưng lại bị Lộ Lộ chặn đường đi.
Nhất thời, Duyệt Duyệt lộ ra ánh mắt hung tàn.
Duyệt Duyệt luôn luôn là người xấu bụng, người hung ác thì thường không nói nhiều. Ở một khúc cua khác, Duyệt Duyệt vẫn bị Lộ Lộ chặn đường.
Thế nhưng lúc này Duyệt Duyệt tăng tốc về phía trước, sau đó đánh bánh xe sang phải. Vì phương hướng của Lộ Lộ không ổn định thế nên bị bay ra khỏi đường đua.
Sau đó bị quay tròn tại chỗ hai vòng rồi khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
Vốn tính tình của Lộ Lộ rất nóng nảy nên khi bị đụng thì ngay lập tức phát hoả.
Ở đường thẳng, Lộ Lộ đạp chân ga lên mức cao nhất, sau đó lao về phía Duyệt Duyệt rồi liền tiếp xúc thân mật.
Xe đua của Duyệt Duyệt cũng bị đụng đến xoay tại chỗ, tuy rằng đã điều chỉnh lại thân xe ngay ngắn nhưng hiện tại nàng đã bị Lộ Lộ và Tinh Tinh vượt qua.
Chỉ có Hoàng Thiến Hề là còn ở lại phía sau.
Duyệt Duyệt không cam lòng, gia tốc đuổi theo Lộ Lộ và Tinh Tinh, xem ra thù này đã kết.
Lẽ ra thực lực của Hoàng Thiến Hề được cho là mạnh nhất, dù sao nàng cũng là người lớn cho nên nàng có thể phán đoán chính xác khi nào thì nên giảm tốc, khi nào thì nên vượt qua.
Nhưng Hoàng Thiến Hề sẽ không tranh giành hơn thua với ba hài tử.
Thật ra Hoàng Thiến Hề đến đua xe đầu tiên là vì để gia tăng tình cảm với bọn nhỏ, thứ hai chính là bảo vệ tốt bọn chúng.
Nhưng hiện tại xem ra Hoàng Thiến Hề đã không có cách nào để ngăn cản.
Khi chạy xong vòng ba, Hoàng Thiến Hề dùng thần giao cách cảm để gửi lời cho Bạch Vũ, nói: "Thứ này là do chàng phát minh ra, hiện tại ba đứa hài tử đã giết đỏ đến đỏ mắt. Muốn cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông nên giờ chúng ta chỗ đi, chàng lên xe còn ta sẽ làm trọng tài."
Bạch Vũ ngầm hiểu, ý nghĩ của Hoàng Thiến Hề thập phần chính xác, bởi vì nàng biết đường đua này vốn là do Bạch Vũ biến thành. Nếu như xuất hiện tình huống bất ngờ thì Bạch Vũ khẳng định có thể phát động Áo Nghĩa cưỡng chế thay đổi đường đua, từ đó chấm dứt cuộc đua.
Hơn nữa nàng biết Bạch Vũ hiểu mâu thuẫn giữa bọn nhỏ nhất, có hắn thì sẽ không lo không giải quyết được vấn đề của bọn nhỏ.
Bạch Vũ trong nháy mắt niệm pháp chú, sau đó trong nháy mắt hắn và Hoàng Thiến Hề đã hoán đổi vị trí.
Bây giờ Bạch Vũ vừa là trọng tài vừa là tuyển thủ, cho nên Bạch Vũ đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
Hắn nhanh chóng chạy tới trước mặt ba hài tử, dơ ngón tay cái ra hướng về phía dưới.
Vốn ba người còn đang đụng vào nhau nhưng lại đột nhiên thay đổi đối tượng, xem ra kẻ định của kẻ định chính là bằng hữu, lời này quả không sai.
"Khi nào ba người các con có thể theo kịp xe của ba? Thôi thì để ba người các con không nhìn thấy mông của ba vậy!"
Bạch Vũ trào phúng ba nữ nhi.
"Ba, ba quá ghê tởm, ba vậy mà lại gian lận. Ba là trọng tài vì sao lại đến đây?"
Lộ Lộ đã gia tốc đến trước mặt Bạch Vũ.
"Ha ha ha, không có gì, chỉ là ba thấy chơi vui thôi! Các con cũng đừng hòng thắng ba!"