Hoàng Thiến Hề nghe xong thì vẻ u sầu biến mất, miệng không ngừng nói: "Đúng vậy! Chàng đi thì ta yên tâm rồi. Chỉ là chàng phải nhanh một chút, ba người chúng sẽ lập tức xuất phát.”
Bạch Vũ vỗ vỗ ba cái trên vai phu nhân của mình nói: "Được rồi! Nàng yên tâm đi! An nguy của ba tên tiểu gia hỏa, ta sẽ chịu trách nghiệm toàn bộ. Nàng chỉ cần bảo vệ tốt tiểu tử thứ tư của chúng ta là được rồi!”
Bạch Vũ không nói thì Hoàng Thiến Hề cũng sắp quên mất đứa con thứ tư của mình sắp sinh ra.
Lúc này thần sắc nàng bối rối nói: "Phu quân, hết thảy đều nhờ chàng! Vậy ta sẽ chiếu cố tiểu gia hỏa này thật tốt!"
“Được rồi! Chàng đi đi, chúng sắp xuất phát rồi."
Nói xong Bạch Vũ liền xoay người, hóa thành một đạo hư ảnh cùng không khí hòa làm một thể.
Ở bên Hồ Thái Hư này, Lộ Lộ đã phá giải toàn bộ kết giới chung quanh Thần Chu.
Vẻ mặt của ba người bọn họ hưng phấn bay đến giữa thuyền.
Chiếc thuyền Thần Chu này có cột buồm dài hơn 10 mét.
Hơn nữa ở phía sau thuyền còn có một cái bánh lái để khống chế lộ tuyến để thuyền sang trái phải.
Trước đây do bị giam cầm cho nên chỉ có thể di chuyển trong hồ.
Nhưng sau khi Lộ Lộ cầm lái lại phát hiện con thuyền này căn bản không phải là chạy ở trên hồ. Chờ sau khi nàng cởi bỏ trói buộc thì nàng mới phát hiện con thuyền này thế nhưng có thể bay lên.
Chỉ chốc lát sau, Thần Châu bay lên, rời khỏi mặt hồ, bay ra ngoài Động Thiên Phúc Địa.
Lúc này Lộ Lộ nhắm mắt lại, hưởng thụ làn gió nhẹ thổi vào mặt.
Mà Tinh Tinh thì kéo cằm nhìn Nhàn Vân Dã Hạc đầy trờ bên ngoài đang không ngừng từ bay qua trước mắt nàng.
Từng đám mây thất sắc lướt qua giữa thuyền, ánh mặt trời chiếu rọi dường như là một bức bức họa xinh đẹp.
Lộ Lộ khuếch đại âm thanh hô về phía trước: "A a a, ta rốt cục thoát ly khỏi Động Thiên Phúc Địa, từ giờ khắc này trở đi ta liền tự do!”
Nhưng không bao lâu sau, Duyệt Duyệt chạy đến bên cạnh Lộ Lộ hỏi: "Đúng rồi, đại tỷ! Chúng ta đã lái thuyền rồi, vậy hiện tại muốn đi đâu đây? Chúng ta chưa từng rời khỏi Động Thiên Phúc Địa, đối với thế giới bên ngoài này, chúng ta cũng không quen thuộc. "
Lộ Lộ khoát tay nói: "Ai nha, muội hoảng cái gì, nếu đã đi ra thì chúng ta nhìn xung quanh không phải là tốt rồi sao? Hơn nữa tỷ nghe phụ thân nói qua, thế giới bên ngoài này so với hòn đảo của chúng ta thì lớn hơn nhiều."
“Hơn nữa núi nhọn bên ngoài này cũng cao hơn chỗ của chúng ta gấp ngàn lần."
Tinh Tinh cũng cất bước nhỏ đi tới, không ngừng đánh giá hai tỷ tỷ.
Lúc này nàng nhìn cảnh sắc bên ngoài không ngừng lui về phía sau, trong lúc đó nàng cảm thán nói: "Thần Chu phi cũng quá nhanh đi."
Thậm chí còn bay nhanh hơn lúc đại tỷ biến thành phượng hoàng."
Nói xong nàng liền hiện ra chân thân đi theo phi thuyền phi hành, nhưng nàng lại phát hiện mình đã tụt lại phía sau rất nhiều. Chỉ chốc lát sau Thần Chu lại đi vòng về phía sau nàng.
Tinh Tinh tự biết thực lực không bằng nên đã quay lại trên thuyền.
Lộ Lộ lúc này cười to nói: "Đúng vậy! Các muội nói không sai, phi thuyền này chính là trân bảo của ba chúng ta."
“Nó được đặt ở trung tâm hồ, lại không cho chúng ta tùy ý đụng chạm, vì vậy có thể tưởng tượng được trong chiếc phi thuyền này khẳng định ẩn chứa bí mật gì đó. Đừng nói muội biến thành bản thể bay không lại phi thuyền này, ngay cả hiện tại tuy rằng tỷ có cấp bậc Thái Ất Kim Tiên thì cũng không có bay nhanh như phi thuyền này."
Lúc này Bạch Vũ ở phía trên cột buồm này đã lâu, hắn vẫn không có hiện ra mà chỉ cùng cột buồm dung hợp thành một thể. Lời vừa rồi của ba tiểu gia hỏa đều đã thu hết tai hắn.
Hơn nữa Bạch Vũ còn không quên âm thầm cao hứng.
‘Mấy tiểu tử các con thật đúng là biết nhận ra chân bảo. Phi thuyền này chính là bảo vật cấp bậc tiên thiên, lại là Thần Chu đỉnh cấp trong cấp bậc tiên thiên. Thần Chu bình thường ngay cả một thuộc tính ngũ hành cũng không có nhưng phi thuyền này lại có phong, hỏa, lôi, ba loại nguyên tố."
Người tu tiên bình thường căn bản không cách nào khởi động được phi thuyền này, nhưng hiện tại nữ nhi của hắn đã có cấp bậc Thái Ất Kim Tiên cho nên mới có thể dẫn động phi thuyền xuyên qua vòm trời, ném vạn vật phía sau thuyền.
Nguyên bản Thái Ất Kim Tiên điều khiển thì không cách nào vượt qua được tốc độ phi hành của Đại La Kim Tiên.
Nhưng chính là bởi vì chiếc phi thuyền này đã gia tăng thêm thuộc tính cho nên mới khiến cho chiếc phi thuyền này có tốc độ vượt xa Đại La Kim Tiên.
Có thể thấy được thực lực của chiếc phi thuyền này khủng bố cỡ nào.
Chỉ là trong mắt ba nữ nhi của hắn, Thần Chu này cũng không lợi hại như trong tưởng tượng của các nàng.
Bởi vì trong mắt các nàng, Thần Chu này cũng chỉ là có tốc độ nhanh mà thôi, cho nên Thần Chu này có công dụng khác hay không thì các nàng lại hồn nhiên không biết.
Hơn nữa với mục đích của chuyến đi này của các nàng thì cũng không quan tâm chiếc thuyền này rốt cuộc là như thế nào.
Điều chính là xem thế giới bên ngoài tuyệt vời như thế nào.
Chỉ chốc lát sau, ba người các nàng liền cùng nhau kéo cằm đứng ở mũi thuyền Thần Chu nhìn phong cảnh bên ngoài thế giới Hồng Hoang này.
Quả nhiên, như Lộ Lộ nói, quy mô của đảo bên ngoài này vượt xa Động Thiên Phúc Địa của bọn họ.
Trên một số hòn đảo, Phi Long chiếm cứ trên đỉnh núi, cá chuồn từ đáy biển lao lên bầu trời để ăn thịt đại điểu.
Ở đây, tu tiên giả bình thường đều thấy vô cùng hung hiểm nhưng đối với ba người bọn họ mà nói lại là một phen bức tranh vô cùng tuyệt vời.
Cứ như vậy qua gần một canh giờ Thần Chu đã ở phụ cận Nam Hải.
Nơi này có rất nhiều kỳ trân dị thú.
Khi phi thuyền đến, chúng hiển nhiên đã cảm nhận được tiên năng khủng bố phát ra từ phi thuyền.
Đối với một ít thần linh có tu vi cao thì đối với các nàng cũng không sợ hãi hay ẩn núp, nhưng đối với một ít linh thú có tu vi thấp mà nói thì khi phi thuyền phát ra thanh âm ong ong cũng khiến chúng run rẩy cả người.
Một số thậm chí còn sợ hãi đến mức trốn trong hốc cây hay có những người lẻn sâu vào đáy biển.
Trong khoảng thời gian này Nam Hải cũng không yên ổn, đoạn thời gian trước có một linh thú cấp bậc Thái Ất lại bị người trực tiếp dắt đi.
Đi đâu cũng không biết nhưng với loại sinh linh như Lộ Lộ này vẫn nên cẩn thận hơn.
Đương nhiên Nam Hải cũng có đạo nhân có tu vi cường hãn.
Dù sao Nam Hải ở trong Tứ Hải cũng là biển có diện tích lớn nhất. Đại lục Nam Cực lại vắt ngang Nam Hải. Trên đại lục núi cao nguy nga, dòng suối nhỏ róc rách, quái thạch đá lởm chởm, tiếng thác nước lãng ngập trời......
Trong đó, còn có vô số trân bảo pháp khí.
Chính là bởi vì nơi này linh khí đầy đủ, bởi vậy có rất nhiều người tu tiên đều sẽ chạy đến Nam Hải thu thập Linh Vận của Nam Hải để trợ giúp tu đạo của mình đề thăng.
Trên một tòa tiên đảo ở Nam Hải, có một người toàn thân phát ra thánh quang màu tím ngồi thiền trong động, bỗng nhiên ông ta mở hai mắt, nhìn chằm chằm vào phương xa.
Trong đôi mắt của ông ta tràn ngập chờ mong, trong mắt còn có một đạo tử quang xẹt qua.
Hắn mỉm cười vuốt râu nói: "Ha ha, trong mệnh có cuối cùng cũng phải có, không cách nào cưỡng cầu. Xem ra tất cả đều là ý trời!”
Có bảo vật cấp bậc này, về sau dù là Đại La Kim Tiên cũng không dám động đến một sợ lông tơ của ta!
Người này chính là Tử Khí Đạo Nhân nổi danh của Nam Hải.
Ông ta quanh năm trà trộn ở Nam Hải, tuy rằng tu hành nhiều năm ở Nam Hải, nhưng bảo vật lấy được cũng không nhiều nhưng trong tay cũng có một ít bảo vật cấp bậc hậu thiên.
So sánh với chiếc Thần Chu từ phương bắc bay tới quả thực là khác nhau một trời một vực.
Trong nháy mắt, ông ta chống người lên, ở trước mắt vẽ một vòng tròn.
Sau đó, trong nháy mắt liền biến mất không thấy, chỉ nghe “Sưu” một tiếng, thân ảnh trong nháy mắt đã xuất hiện trên bầu trời.
Mà phương hướng ông ta muốn bay đi chính là hướng của Thần Chu do ba nữ nhi Bạch Vũ điều khiển.
Mặc dù ông ta bay rất nhanh nhưng tốc độ của Thần Chu vượt xa tốc độ của ông ta.
Ngón áp út và ngón tay cái của ông chạm vào nhau, và sau đó nhắm mắt lại.
Nhất thời linh hồn xuất khiếu.
Ông ta nhanh chóng đánh giá xung quanh Thần Chu một phen, liền biết trên thuyền là tình huống gì.