"Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ là do ba lười biếng nên mới không cho chúng ta xem thế giới chân thật ngoài kia. Cho nên lần này thừa dịp tỷ đột phá tu vi, thực lực tăng thêm rất nhiều, hai người các muội có muốn cùng tỷ đi xem rốt cuộc thế giới bên ngoài là như thế nào không?"
"Cũng không thể nghe ba ba nói, chính chúng ta phải tự mình đi trải nghiệm. Các muội cảm thấy thế nào đây?"
Vẻ mặt Duyệt Duyệt hưng phấn, mà mặt mũi tiểu nữ nhi Tinh Tinh vẫn tràn đầy vẻ u sầu.
Nàng cố thuyết phục hai vị tỷ tỷ.
"Đại tỷ, nhị tỷ, các tỷ đừng đi! Muội cảm thấy chúng ta ở Động Thiên Phúc Địa cũng rất tốt. Có thể hai người các các tỷ đã chơi chán rồi nhưng muội lại cảm thấy trong nơi vui chơi giải trí này còn có một vài thứ chưa nghiêm túc nghiên cứu qua. Nói không chừng, những đồ chơi trước kia có thể còn có một ít cách chơi mới."
Duyệt Duyệt khoát tay áo, sau đó vuốt cái đầu nhỏ của Tinh Tinh nói: "Muội muội ngốc, nơi vui chơi giải trí này tổng cộng chỉ có chút đồ vật như vậy, chơi ba ngày liền có thể thông suốt toàn bộ, còn có thể có cách chơi gì mới?"
“Trừ phi ba lại biến cho chúng ta đồ chơi mới, nhưng hiện tại xem ra ba cũng không có thời gian biến ra cho chúng ta. Kỳ thật muội cũng biết từ sau khi muội sinh ra, ba mới biến cho chúng ta hai món đồ chơi lớn mà."
"Nhưng những đồ chơi mới này thì chúng ta chơi trong hai canh giờ thì chán rồi. Chơi nữa thì cũng không có ý nghĩa gì. Nếu không phải sợ ba thương tâm thì tỷ thật sự muốn nói những đồ chơi lớn mà ba biến ra này thật sự rất vô vị."
Nhưng khi Tinh Tinh nói xong câu kia, Ánh mắt Lộ Lộ vẫn không ngừng xoay quanh, sau đó nàng vỗ đầu mình một cái, hướng về phía hai muội muội nói: "Đúng rồi! Các muội có còn nhớ rõ ở nơi vui chơi giải trí, ở giữa hồ có một chiếc thuyền không?"
“Tỷ nhớ ba không cho phép chúng ta tự mình sử dụng nó mà mỗi khi khi lái thuyền, cha sẽ luôn luôn ở bên cạnh chúng ta. Hơn nữa ba chỉ chèo thuyền này về phía trước một đoạn ngắn rồi quay lại. Vậy nếu tiếp tục đi về phía cuối của hướng đỏ thì sẽ trông như thế nào? Các muội không muốn biết sao?”
Lộ Lộ thành công mở ra lòng hiếu kỳ của hai người, lúc này hai người Duyệt Duyệt và Tinh Tinh cũng tràn đầy chờ mong nhìn Lộ Lộ.
Tuy nhiên, Duyệt Duyệt luôn luôn bụng dạ đen tối lại nói: "Đại tỷ, nghe tỷ miêu tả quả thật rất thú vị nhưng chúng ta làm sao có thể khởi động con thuyền kia đây? Hình như con thuyền kia chỉ có pháp chú của ba mới có thể khởi động, vậy chúng ta không biết khởi động thì nên đi như thế nào đây?”
Lộ Lộ thì đem hai tay đặt vào dưới nách, lộ ra nụ cười thần bí, sau đó nàng gọi hai muội muội đến bên cạnh.
Ba người khoác vai nhau vây quanh thành một vòng, lúc này Lộ Lộ nhẹ giọng nói nhỏ: "Hai người các muội nhớ không được nói bí mật này cho người khác đấy! Kỳ thật lời chú ngữ của ba, tỷ đã sớm nhớ kỹ rồi!”
“Không gạt các muội, kỳ thật, tỷ đã sớm muốn tự mình lái cái thuyền kia đi. Vì ngày này, tỷ cũng đã chờ rất lâu, rất lâu rồi. Trước kia do tu vi của tỷ không đủ cho nên tỷ cũng không dám đùa bỡn nhưng hiện tại tu vi của tỷ đã tăng lên cho nên tỷ mới dám dẫn các muội đi ra ngoài."
Duyệt Duyệt bĩu môi nhỏ nhắn nói: "Lão đại, bình thường ba nói tâm nhãn của muội nhiều nhưng muội cảm thấy tâm nhãn của tỷ cón hơn muội rất nhiều. Sau này không cần nói là muội xấu bụng!”
Nhưng lúc này Tinh Tinh vẫn có chút do dự, nàng nói: "Vậy nếu chúng ta đã cởi bỏ phong ấn dễ dàng thì làm sao để dừng nó lại đây?"
Duyệt Duyệt gõ đầu nhỏ của Tinh Tinh nói: “Tiểu gia hỏa, vấn đề này hỏi thật hay! Lão đại, tỷ định giải quyết nó như thế nào?”
Lộ Lộ tự tin nói: "Muội cho rằng tỷ là người không suy nghĩ trước sau sao? Tỷ biết chú pháp lái thuyền thì đương nhiên cũng sẽ biết cách để dừng nó lại, cho nên các muội không cần lo lắng!”
Vậy là lo lắng cuối cùng của Tinh Tinh cũng biến mất.
"Vậy muội có đi cùng hai tỷ không?"
Ngay sau đó Duyệt Duyệt cũng hỏi.
"Đúng vậy, Tinh Tinh! Nghĩ một chút xem thế giới bên ngoài đặc sắc cỡ nào? Cả ngày muội đều ở cùng chỗ với chúng ta, nếu muội mà không đi thì trong lòng các tỷ tỷ cũng băn khoăn a. Hơn nữa chính muội cũng ở đây bàn luận chuyện này, rốt cuộc là muội có ý tứ gì đây?"
"Thế giới bên ngoài so với việc ở sân chơi này thì hạnh phúc cảm nhận được phải hơn ngàn lần. Ở đây thì muội chỉ có thể nhìn thấy thế giới trong Động Thiên Phúc Địa này, nhưng bên ngoài thì chúng ta có thể nhìn thấy bữa trưa là con cua, tôm bự, phi cầm đi.”
“Tuy rằng nơi này của chúng ta cũng có nhưng tỷ luôn cảm thấy Phi-Cầm-Tẩu-Thú(*) ở nơi này cũng không nhiều. Mà lúc trước tỷ có nghe ba và nương nói thì thầm, nói Phi-Cầm-Tẩu-Thú bên ngoài so với chỗ của chúng ta thì lớn hơn gấp mấy lần. Nói vậy thì nhất định là rất thú vị đi?"
(*): Chim bay cá nhảy, đủ loại động vật.
Sau khi nói xong câu đó, Tinh Tinh nhẹ nhàng bước về phía trước một bước, sau đó bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Duyệt Duyệt nói: "Nhị tỷ, nếu tỷ đã nói như vậy, vậy muội vẫn là đi cùng các tỷ đi, nhưng chúng ta cũng không thể để lộ chuyện này ra.”
Ba người sau khi thương lượng xong liền trước sau nhón chân chạy đến bên cạnh hồ Thái Hư.
Hai tay Lộ Lộ kết ấn, trong miệng không ngừng lẩm bẩm chú ngữ mà hai muội muội nghe không hiểu.
Chỉ chốc lát sau, kết giới của hồ Thái Hư thật sự bị nàng giải khai.
Lúc này Hoàng Thiến Hề đang ở trong cung điện cũng lập tức nhận ra có dị động.
Nàng vừa mới chuẩn bị đứng dậy đi ra ngoài thì lại bị Bạch Vũ ngăn ở trước mặt.
Hoàng Thiến Hề trừng mắt nhìn Bạch Vũ hỏi: "Phu quân, chàng muốn làm gì? Ba đứa trẻ đã phá giải được kết giới của hồ Thái Hư, chuẩn bị lên thuyền đi ra ngoài rồi.”
Nhưng Bạch Vũ lại cười ha hả nói: "Ai nha, đi ra ngoài thì để cho các nàng đi ra ngoài thôi! Bọn chúng có thể đi ra ngoài thì chỉ có thể chứng minh đầu óc ba nữ nhi của chúng ta tương đối thông minh. Ta nhớ rõ mình chỉ dẫn các nàng đi qua hai lần nhưng trong ba người bọn họ lại có người có thể nhớ kỹ mật pháp. "
“Ai nha, phu quân, ta không có thời gian nghe chàng nói nhảm. Bọn nhỏ đi ra ngoài như vậy là quá nguy hiểm. Hiện giờ ba người các nàng còn không biết thế giới bên ngoài kia hung hiểm cỡ nào. Trước giờ các nàng ở với chúng ta cả ngày, dưới sự che chở của chúng ta thì chúng đã hoàn toàn không biết trời cao đất dày, như vậy đi ra ngoài sẽ xảy ra loạn."
Nhưng Bạch Vũ lại cười ha hả khoát tay nói: "Ai nha, các nàng đều không còn là tiểu hài tử, hơn nữa vừa rồi Lộ Lộ đã đột phá cảnh giới, đã là Thái Ất. Hiện tại các nàng đi ra ngoài có thể nói là an toàn. Lấy trình độ hiện tại của Lộ Lộ thì đánh ra một cái thành tựu ở Thế Giới Hồng Hoang cũng không phải là không có khả năng."
“Mặc dù bây giờ Lộ Lộ cũng chỉ mới hơn tám tuổi."
Nhưng Hoàng Thiến Hề cũng biết thế giới bên ngoài cũng không thoải mái như Bạch Vũ nói, nàng lo lắng nói: "Dù tu vi của Lộ Lộ có cao hơn nữa cũng chỉ là cấp bậc Thái Ất Kim Tiên. Chàng cũng biết, đẳng cấp như vậy ở bên ngoài có bao nhiêu đi, phỏng chừng chim chóc ngoài kia cũng đều là cấp bậc này, hơn nữa cái thuyền nàng cưỡi kia sợ là có nguy hiểm.”
Nhìn thấy nương tử của mình vẫn không chịu buông tha, Bạch Vũ suy đoán muốn dùng miệng thuyết phục nàng thì chỉ sợ là không có khả năng.
Lúc này trong đầu Bạch Vũ đột nhiên nghĩ ra một sách lược, hắn ghé vào bên tai Hoàng Thiến Hề nói: "Phu nhân, vậy ta liền ở bên cạnh các nàng, một mực âm thầm bảo hộ các nàng, nàng cảm thấy thế nào? Để ta bảo vệ chúng, nàng có thể đặt 100 trái tim nha.”