• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới sự gia tăng của Linh Pháp Thụ, tốc độ tu luyện của Bạch Vũ tăng nhanh.

Hiện tại đã là ban ngày, cùng Bạch Vũ tu hành còn có ba nữ nhi của hắn.

Bởi vì ba người bọn chúng đều ăn linh quả cho nên tu vi của bọn chúng cũng nhanh chóng đột phá.

Tu vi của Duyệt Duyệt đã đến Thái Ất Kim Tiên, mà Tinh Tinh cũng đến Thái Ất Kim Tiên sơ cấp.

Sau khi các nàng tu hành xong thì đều lộ vẻ vui mừng.

Lộ Lộ không ngừng đong đưa Phần Thiên Kiếm trong tay mình nói: "Quả nhiên sau khi ăn trái cây thì tốc độ tu tiên hoàn toàn khác biệt, nếu cứ tiếp tục tốc độ như vậy thì chúng ta nhất định có thể báo thù chuyện hôm đó.”

Duyệt Duyệt và Tinh Tinh cũng gật đầu theo.

Lộ Lộ liếc mắt nhìn Bạch Vũ một cái, nhỏ giọng nói: "Ba còn đang tu hành, chúng ta không nên ầm ĩ đến ông ấy!”

Duyệt Duyệt cũng gật đầu.

"Đúng vậy! Không bằng chúng ta đi Động Thành Phong xem một chút đi."

Động Thành Phong chính là "động Thành Phượng ", Bạch Vũ vì che mắt người khác mà cố ý đổi tên.

Nơi này chính là nơi cất giữ trứng phượng hoàng.

Lộ Lộ cười nói: "Chủ ý này hay chúng ta đi xem hiện tại muội muội trông như thế nào đi!”

Ba người vừa nói vừa cười đi về phía động Thành Phong.

Động Thành Phong.

Động Thành Phong được Bạch Vũ liệt vào khu cấm kỵ nhưng cũng không thiết lập chướng ngại vật với ba người các nàng.

Bạch Vũ ở chỗ này dựng một kết giới, chỉ cần không phải năm người bọn họ đi vào thì tất cả các cơ quan sẽ được kích phát và bắn chết người xông quan.

Ba tiểu nha đầu rất nhanh tiến vào Động Thành Phong, đập vào mắt chính là rất nhiều trứng phượng hoàng nhỏ, bọn chúng đang hấp thu tinh hoa nhật nguyệt của thiên địa.

Lộ Lộ nhìn chằm chằm vào trứng phượng hoàng, nói: "Ai nha, cũng không biết Tiểu lão Tứ của chúng ta khi nào thì mới sinh ra?"

“Thật hy vọng tính cách của nàng và ta tương tự, đến lúc đó chúng ta có thể hợp tác chiến đấu, còn có thể cùng nhau tu tiên."

Duyệt Duyệt thì phản đối đại tỷ, nói: "Đại tỷ, nếu giống tính cách của tỷ thì xong đời rồi! Khi chiến đấu chỉ cần mình tỷ là đủ rồi! Hiện tại chúng ta chỉ cần núp ở phía sau tỷ yểm trợ là được, cho nên tính cách của muội ấy hẳn là phải giống muội!’

Tinh Tinh không nói gì nhưng ánh mắt cũng đầy chờ mong.

Bởi vì chỉ cần tiểu phượng hoàng tiếp theo sinh ra thì nàng sẽ không còn là người nhỏ nhất nữa. Chờ đến một khắc bọn chúng sinh ra thì nàng có thể bảo hộ bọn chúng.

Hơn nữa nàng hy vọng rằng những quả trứng còn lại nở ra là muội muội.

Chỉ là trên cơ bản muội muội đã định hình.

Bởi vì Bạch Vũ thông qua Mắt Thấu Thị thì đã thấy được giới tính của bọn chúng, dĩ nhiên tất cả đều là nữ oa.

Tinh Tinh bày ra tư thế cầu nguyện, sau đó đi đến bên cạnh một quả trứng phượng hoàng, vuốt ve nói: "Thật chờ mong các muội nhanh chóng sinh ra, về sau các muội có thể cùng các tỷ tỷ chơi đùa. Thế giới Hồng Hoang so với trứng Phượng Hoàng thì thú vị hơn nhiều."

“Mặc dù không được ở Thế giới Hồng Hoang nhưng trong Động Thiên Phúc Địa của chúng ta cũng có các loại đồ chơi do ba ba biến ra."

Không giống như hai vị tỷ tỷ, Tinh Tinh vô cùng sùng bái Bạch Vũ, thậm chí là ngưỡng mộ.

Có thể là nàng còn nhỏ, cho nên đối với các loại đồ vật mà Bạch Vũ biến ra thì đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ở trong mắt nàng, Bạch Vũ chính là thần không gì không làm được.

"Đúng vậy, Tinh Tinh nói không sai! Ba đúng là một nhà phát minh thiên tài nhưng tu vi lại không phải rất cao. Không biết tu vi đã đến cấp bậc Đại La Kim Tiên hay không nên mấy người chúng ta phải chuẩn bị bảo hộ ba ba thật tốt."

"Nhưng mà, chúng ta cũng không nên hạ thấp ba ba! Lúc trước chúng ta cho rằng Đại La Kim Tiên rất bình thường nhưng sau khi đi ra ngoài thì chúng ta mới biết kỳ thật Đại La Kim Tiên rất lợi hại.

"Còn nữa, tuy rằng ba ba rất lợi hại nhưng ông ấy lại không thích tranh chấp với người khác, ngược lại, lại rất thích giảng đạo lý với người khác."

Ba người mồm năm miệng mười đánh giá ba mình.

Ngay lúc các nàng đang đánh giá thì có một quả trứng phượng hoàng bên cạnh các nàng bỗng nhiên hơi động một chút.

Sau đó động tĩnh của quả trứng càng lúc càng lớn, bỗng nhiên có một tia sáng không ngừng lóe ra.

Các nàng đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, chẳng lẽ lúc này Tứ muội chuẩn bị sinh ra?

Lộ Lộ nói: "Xem ra là chuẩn bị sinh ra, chúng ta phải nhanh chóng nói cho ba ba đi!”

Ba người các nàng còn chưa đi được nửa bước thì đã thấy Bạch Vũ và Hoàng Thiến Hề xuất hiện ở trước mặt ba người các nàng.

Lộ Lộ đứng ở bên cạnh Bạch Vũ, hỏi: "Cha, có phải Tứ muội chuẩn bị xuất thế hay không?”

Bạch Vũ an ủi cái đầu nhỏ của Lộ Lộ, trả lời: "Đúng vậy, nàng sắp tới thế giới này!”

Lúc này chấn động của trứng phượng hoàng đã biến mất thay vào đó là một vết nứt xuyên qua quả trứng từ trung tâm trứng Phượng Hoàng.

Chỉ chốc lát sau một con phượng hoàng nhỏ lông xù bỗng nhiên chui đầu ra khỏi vỏ, trên đầu nàng còn mang theo mảnh vụn của vỏ trứng.

Con phượng hoàng nhỏ nhảy ra khỏi vỏ trứng.

Sau đó run run vẩy mảnh vụn trên người ra, giương cánh bay lên.

Nàng bay lượn hai vòng quanh vỏ trứng vỡ vụn, sau đó liền rơi vào trong tay Bạch Vũ.

Bạch Vũ vuốt ve đầu tiểu phượng hoàng, cũng chải lông trên người nàng một chút.

Ngay sau đó hắn từ trong tay áo lấy ra quả Huyễn Hóa.

"Nào, hài tử, sau khi ăn quả này thì con sẽ biến thành hình người!"

Nói xong Bạch Vũ liền đem quả bỏ vào trong mỏ của tiểu phượng hoàng.

Nhất thời, quả Huyễn Hóa phát ra kim quang, tuy rằng đã đến trong bụng của tiểu phượng hoàng,nhưng hào quang của nó cũng không có rút đi mà là lóe lên trong bụng tiểu phượng hoàng.

Ngay sau đó hào quang chói mắt phủ lên tiểu phượng hoàng lại, mọi người xung quanh đều bịt mắt lại.

Chờ bọn họ mở mắt ra lần nữa thì tiểu phượng hoàng lúc trước đã không thấy đâu.

Nhưng thay vào đó là một tiểu cô nương da trắng nõn.

Tiểu cô nương đánh giá tay chân mình, sau đó tập trung ánh mắt lên trên người của Bạch Vũ và Hoàng Thiến Hề.

Nàng vụng về chạy về phía họ.

Đồng thời dùng giọng non nớt gọi: “Ba, nương!”

Bạch Vũ nhanh chóng chạy tới, một tay đem tiểu cô nương lên trên hai tay hắn, sau đó giơ cao lên đỉnh đầu hắn, rồi không ngừng hôn vào khuôn mắt nhỏ nhắn của nàng.

Hoàng Thiến Hề đi đến bên cạnh Bạch Vũ, tiểu cô nương mới sinh lập tức tới gần trong ngực nàng, gọi: "Nương!”

Bạch Vũ thuận tay đưa tiểu hài tử cho Hoàng Thiến Hề.

Sau khi Hoàng Thiến Hề nhận lấy đứa nhỏ thì cũng làm động tác tương tự như Bạch Vũ.

Sau đó nàng hướng về phía Bạch Vũ hỏi: "Phu quân, hài tử hiện tại còn chưa có tên, chàng đặt tên cho hài tử đi!”

Bạch Vũ nhìn kỹ hài tử của mình, sau đó phát hiện lông vũ trên người nàng hiện ra màu xanh lá cây nhàn nhạt.

Hắn nghĩ đến một thành ngữ "Thông Thông Úc Úc"(*), sau đó một bài hát hiện lên trong tâm trí của Bạch Vũ.

(*: xanh um tùm)

"Năm đó Thông Thông chúng ta, đến tột cùng nói mấy lần..."

"Úc Úc không dễ nghe, không phải là một cái tên vui mừng, vậy dứt khoát..."

"Lão bà, vậy hài tử thứ tư của chúng ta gọi là Thông Thông đi!"

"Thông Thông, thông minh thông minh, hy vọng sau này nàng sẽ cực kì thông minh.”

Hoàng Thiến Hề nghĩ cũng không nghĩ, nói: "Thông Thông dễ nghe, linh cảm của chàng làm sao đến vậy? Vì sao chàng có thể đặt tên dễ nghe như vậy?”

Bạch Vũ gãi gãi đầu, nói: "Đúng vậy! Ai bảo phu quân của nàng là một thiên tài!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK