Quả thật có một đoạn thời gian rất dài không tới, xem ra Linh Pháp Thụ ở nơi này kết trái không ít.
Sau khi đem Linh Pháp Thụ thu vào trong ngực mình, Bạch Vũ liền ở đây nhàn nhã tản bộ. Trước đây Tiên Thiên Linh Pháp thụ mọc ra rất nhiều trái.
Quả nhiên Linh Bảo Quả do Cửu Thiên Huyền Thổ bồi dưỡng ra, thập phần hữu hiệu.
Bạch Vũ thành thục hái mấy trái linh quả trên cây, sau đó búng tay một cái đã đem nơi này biến mất rồi chậm rãi ra khỏi sơn cốc.
Sau khi hắn trở lại nơi tu hành của mình, ở trong đình viện tìm được một mảnh đất trống trải rồi lấy Linh Pháp Quả Thụ ra, chỉ nghe “Sưu” một tiếng, Linh Bảo Quả Thụ liền phiêu phiêu trên không trung.
Hắn nhanh chóng lấy Cửu Thiên Huyền Thổ từ trong túi của mình ra, sau đó tùy tiện vung xuống dưới. Chỉ chốc lát sau, Cửu Thiên Huyền Thổ đã trải dài trong đình viện.
Lại qua một lát, linh pháp thụ đã thẳng tắp rơi vào trong Cửu Thiên Huyền Thổ trong viện tử.
Trên Cửu Thiên Huyền Thổ bao trùm một vầng sáng kinh hồng, chỉ cần sinh linh bay qua nơi này thì trên thân sẽ phủ thêm một vòng ánh sáng rực rỡ lộng lẫy.
Hiệu quả như thế chính là do linh pháp thụ đang lừa âm. Thông qua thánh linh ở nơi này, cho dù chỉ ở đây ngộ đạo một ngày thì pháp lực cũng sẽ tăng lên gấp đôi.
Ở trong phòng, Hoàng Thiến Hề nhìn ba nữ nhi rồi trong nháy mắt linh hồn xuất khiếu.
Chỉ chốc lát sau, nàng đã bay đến bên cạnh Bạch Vũ. Nàng thấy Bạch Vũ trồng một cây Tiên thiên linh pháp thì trong lòng cũng không có nhấc lên một tia gợn sóng nào, ngược lại, lại có chút bất đắc dĩ.
Nàng nhìn xuống phía dưới, đất trồng dĩ nhiên là Cửu Thải Huyền Thổ. Hoàng Thiến Hề thân là thánh nữ của Phượng Hoàng tộc thì đương nhiên cũng là người có kiến thức nhất định. Nàng cúi người cầm một nắm Cửu Thiên Huyền Thổ lên, chỉ trong chốc lát nàng liền nhận ra đây là gì.
Cửu Thải Huyền Thổ ở trong Hồng Hoang rất ít, hiện tại đại đa số lại đang tập trung ở trong tay của Bạch Vũ. Mà việc dùng Cửu Thải Huyền Thổ để trồng Tiên thiên linh pháp thụ, ý nghĩ như vậy phỏng chừng cũng chỉ có phu quân của nàng mới có thể nghĩ đến.
Hoàng Thiến Hề cũng đã quen việc hắn không làm theo lẽ thường cho nên cũng không quá để ở trong lòng.
Sau khi Bạch Vũ bố trí xong ở bên ngoài thì liền tiến vào trong động phủ tu hành.
Lúc này hắn ngồi xếp bằng trên hoa sen để tu hành, bước tiếp theo chính là đột phá cảnh giới, phi thăng lên tu vi tiếp theo.
Chỉ chốc lát sau, một đạo thánh quang cùng với sương mùa thất sắt từ trong hoa sen của hắn tràn ngập đến quanh thân hắn.
Đây chính là biến hóa của lực lượng tu hành, tuy rằng lúc trước cũng có cảnh tượng này xuất hiện nhưng hiện tại lực lượng tu hành so với trước đây càng thêm chân thật.
Tất cả còn phải cảm tạ Linh pháp thụ tặng quà.
Sau khi được Linh pháp thụ tẩy lễ thì tốc độ tu hành của Bạch Vũ cũng theo đó mà tăng nhanh.
Sau khi nín hơi ngưng thần một lát, hắn chậm rãi mở lòng bàn tay ra, nhất thời một trái cây linh bảo xuất hiện ngay trong tay hắn.
Sau đó hắn đưa linh quả nhét vào trong miệng mình rồi nhanh chóng nuốt vào.
Chỉ chốc lát sau, Linh Quả tản mát ra thánh quang từ trong cơ thể của hắn không ngừng cuồn cuộn lên.
Thế nhưng một khỏa Linh Bảo Quả à muốn đột phá cảnh giới thì xa xa không đủ.
Ngoại trừ Linh Bảo Quả ở bên ngoài này thì còn cần Linh Bảo Quả trong vườn cây, ba loại quả cộng lại phỏng chừng mới miễn cưỡng đủ để đột phá tu hành.
Ngón tay Bạch Vũ không ngừng chà xát.
Chỉ chốc lát sau, ba loại quả mà hắn nghĩ trong lòng đã xuất hiện toàn bộ trong tay của hắn, ngay sau đó hắn đem ba quả nuốt vào bụng.
Cũng chỉ có Bạch Vũ mới có thể xa xỉ như vậy, nếu đổi lại là người của Tam Thanh hoặc là Đại La Kim Tiên khác, nhìn thấy bộ dáng hắn nuốt linh quả phỏng chừng đều phải nghiến răng nghiến lợi.
Mà đối với người tu đạo bình thường mà nói thì nửa quả cũng đủ trân quý rồi, vậy mà Bạch Vũ lại trực tiếp nuốt ba quả!
Huống chi đối với người tu hành bình thường thì cũng không muốn thôn phệ loại quả này, dù sao thứ này chỉ khi đột phá cảnh giới mới cần, tu hành bình thường căn bản cũng không cần gấp gáp như vậy. Bởi vậy mới nói Bạch Vũ hoang dâm vô độ.
Nhưng Bạch Vũ mới mặc kệ những thứ này, người khác không có đó là chuyện của người khác, chính là bởi vì hắn có cho nên hắn mới dám làm như vậy, đây mới là nguyên nhân hắn dám tùy ý làm bậy như vậy.
Sau khi nuốt xong ba linh quả, khí tức trên người hắn cũng quy về một điểm trên mi tâm, đây chính là dấu hiệu muốn đột phá cảnh giới tu hành.
Lúc này chỉ thấy quanh người Bạch Vũ có một cỗ thánh quang, từ toàn thân hắn phát ra.
Tiếp theo bàn tay Bạch Vũ nhẹ nhàng đem tiên khí hội nhập vào trong đan điền của mình.
Lúc này Bạch Vũ đã đột phá, từ cấp bậc Chuẩn Thánh tiên sơ cấp phi thăng lên cấp bậc Chuẩn Thánh tiên trung kỳ.
Tu vi của hắn lại một lần nữa thăng cấp, Bạch Vũ cảm thấy cả người sảng khoái, hít sâu một hơi, sau đó đưa tay ra sau lưng rồi ra khỏi nơi tu hành của mình, đi vào trong đại điện động thiên phúc địa của mình.
Trong đại điện như vậy, Bạch Vũ liếc mắt một cái liền nhìn thấy Hoàng Thiến Hề đang nâng cằm như có điều suy nghĩ. Nhìn thấy phu quân của mình đi tới, nàng không khỏi lộ ra vẻ vui sướng.
Nàng nhanh chóng đứng dậy đi đến bên cạnh Bạch Vũ nói: "Xem ra phu quân của ta lại tấn thăng một tu vi, chúc mừng nha!"
Bạch Vũ thì không ngừng xua tay nói: "Cái này có cái gì để chúc mừng, chỉ là đột phá tu vi Chuẩn Thánh tiên sơ cấp, so với cảnh giới cao nhất thì ta còn có một đoạn đường rất dài phải đi.”
Hoàng Thiến Hề trừng mắt thật to, sau đó trêu ghẹo nói: " “Nha, khá lắm! Chuyện này cũng không giống phu quân bình thường của ta nha. Đột phá cảnh giới là tính cách cũng thay đổi sao? Ha ha ha.”
Bạch Vũ không thèm để ý nói: "Đúng vậy, đó là bình thường, hiện tại cũng không phải lúc bình thường!”
Nói xong ánh mắt của Hoàng Thiến Hề và ánh mắt của Bạch Vũ đụng vào nhau, lúc này trong ánh mắt của hai người bọn họ đều tràn ngập ánh lửa trêu người.
Hoàng Thiến Hề cúi đầu, đỏ mặt nói: "Quan nhân, người nhìn chằm chằm ta như vậy, ta sẽ phi thường thẹn thùng.”
Bạch Vũ lộ ra một chút vui vẻ, sau đó hắn giống như khiêng bao tải mà khiêng Hoàng Thiến Hề lên vai.
Hoàng Thiến Hề vừa cười vừa đánh hắn nói: "Phu quân, chàng làm gì vậy?”
Bạch Vũ thì lớn tiếng cười nói: "Tu vi lại thăng cấp một bậc, đây không phải là muốn chúc mừng sao?”
Lúc này Bạch Vũ không ôn nhu như bình thường, ngược lại giống như một dã thú đói khát.
Chỉ chốc lát sau, hai người bọn họ liền đi vào phòng ngủ.
......
Bạch Vũ từ trong phòng ngủ đi ra, nâng thắt lưng lên, hiện tại toàn thân hắn vô cùng thoải mái, phảng phất như vừa trùng sinh, chỉ để lại Hoàng Thiến Hề ở trong phòng ngu ngơ ngủ say.
Sắc mặt Hoàng Thiến Hề hồng nhuận, nói vậy vừa rồi linh tu, nàng nhất định là tiếp nhận chân truyền của Bạch Vũ.
Lúc này, Bạch Vũ mới nhớ tới ba hài tử của mình, ngay sau đó hắn nguyên thần xuất khiếu, xem ba người các nàng có bị Hoàng Thiến Hề quấy rầy hay không.
Thế nhưng, khi Bạch Vũ đi tới trước giường lại phát hiện ba đứa nhỏ đã biến mất.
Thì ra các nàng đang ngồi xổm bên cạnh thân cây, không biết đang lẩm bẩm cái gì.
Lộ Lộ phồng má, nói: "Không nghĩ tới, lão ba thật sự là người xấu! Không biết khi nào thì những tiểu ô quy trên mặt của chúng ta mới có thể loại bỏ?"
“Đúng vậy, quả thực lão ba có chút quá đáng!"
Duyệt Duyệt cũng phụ hoạ theo.
Tinh Tinh thì không phàn nàn, nhưng nói: "Trước tiên ba người chúng ta không cần oán trách ba mà là nên nghĩ xem nên làm thế nào để loại bỏ vết bẩn trên mặt của chúng ta đi đã!"
Nhưng lần này Duyệt Duyệt bụng dạ đen tối lại mang vẻ mặt của lão sư nói: "Không đúng nha! Tỷ nhớ ba đã nói với chúng ta là sau một thời gian nhất định thì tiểu ô quy này sẽ loại bỏ. Hiện tại chúng ta không thông qua ba mà đã tự tiện loại bỏ tiểu ô quy trên mặt thì ba có thể giận tím mặt hay không?”