Nàng xoay mặt nhìn kỹ thì ra là Bạch Vũ.
Lúc này Bạch Vũ đang dùng tư thế ngạo thị quần hùng nhìn mấy người bọn họ.
Duyệt Duyệt hoảng sợ nhảy về phía sau một bước nhưng không biết bị thứ gì vấp mà ngã ngồi trên mặt đất.
Nhưng nàng không thấy rõ người đến là ai nên chỉ kêu một tiếng: "Tại sao có ma ở đây?" Bạch Vũ thì nắm cổ họng nói: "Ở đây làm sao có quỷ? Con cũng không cẩn thận nhìn xem người ở phía sau con là ai! Ta là ba của con, nếu có quỷ thật thì đó cũng là quỷ trong lòng con nhảy ra!”
Duyệt Duyệt gãi gãi đầu, đi về phía trước hai bước, bày ra vẻ mặt nhỏ nhắn ủy khuất nói: "Ba, thì ra là ba nha! Sao ba đến mà không nói tiếng nào?”
“Ba mà nói thì đã đánh rắn động cỏ sao? Làm sao mà các con có thể vào đây?”
Lúc này Duyệt Duyệt không ngừng nhỏ giọng nói thầm: "Không phải ba đi xa vạn dặm tìm nguyên liệu nấu ăn ngon sao? Sao ba lại về sớm vậy?”
Bạch Vũ ngồi xổm trên mặt đất, nhẹ nhàng nói: "Con thấy ba là nhân vật gì? Ba đi lại như bay, để lấy những nguyên liệu nấu ăn này thì mất bao lâu? Chỉ là những nguyên liệu nấu ăn này tìm thì không tốn chút sức lực gì nhưng mà mấy người các con lại để ba hao tổn không ít tâm lực nha! Đúng rồi! Ba còn chưa hỏi mấy đứa các con, rốt cuộc là ai đã tạo ra cái lỗ nhỏ ở góc kết giới của ba?”
Bốn người nhìn nhau, đều cúi đầu không nói, đột nhiên, đại nữ nhi Lộ Lộ giơ ngón tay lên chỉ vào tứ nữ nhi Thông Thông vừa mới sinh ra nói: "Phụ thân là Thông Thông làm!”
Tứ nữ nhi Thông Thông tiến lên phía trước một bước, giơ tay nói: "Ba, không sai! Là do con làm!”
Bạch Vũ nhìn thẳng vào nữ nhi của mình, vẻ mặt nhất thời ngây dại, hắn nghĩ thầm: "Nữ nhi của mình thế nhưng lại có thể mở kết giới, không phải nàng đang nói giỡn chứ?”
Chỉ là Bạch Vũ cũng không chỉ để ý là ai làm mà còn vì đại tỷ nhanh như vậy đã bán đứng Tứ muội của mình thì trong lòng có chút nhỏ máu.
Mà Thông Thông cũng giống như nhìn ra được lo lắng của Bạch Vũ cho nên mặt không chút thay đổi thấp giọng nói: "Không nghĩ tới các tỷ tỷ lại để con cõng nồi nhanh như vậy!”
Chờ Tứ muội Thông Thông nói xong, nhất thời ba tỷ tỷ không nói được lời nào, các nàng đều cúi đầu.
Câu nói kia của Tứ muội tựa như một cái tát vào mặt các nàng.
Vốn Thông Thông nghĩ ba tỷ tỷ đều sẽ bảo hộ nàng nhưng nàng lại không nghĩ tới đại tỷ Lộ Lộ lại trực tiếp ném cho nàng.
Không chỉ Thông Thông cảm thấy nàng không đủ nghĩa khí, ngay cả Bạch Vũ cũng cho rằng đại nữ nhi của mình có chút quá nóng nảy.
Nhưng trong lòng Bạch Vũ biết rõ ba người các nàng muốn vào cái chỗ này, Thông Thông nhất định sẽ không đi theo bọn chúng, nhất định là bị bọn chúng ép buộc, dụ dỗ nên mới đến Bảo khố của hắn.
Hơn nữa lúc trước người vào Bảo khố cũng chính là ba người bọn chúng, không có quan hệ gì với Thông Thông cho nên hắn dám kết luận, là ba người bọn chúng giật dây để tứ muội phá trận.
Bạch Vũ chỉ thẳng vào ba tỷ tỷ đang cúi đầu suy ngẫm nhưng lời chỉ trích cũng không nói nhiều mà chỉ nói một câu: "Các ngươi a…”
Đương nhiên cũng không thể nói Thông Thông không sai, dù sao chuyện cũng là do Thông Thông thực hiện. Nếu nàng có thể biết được mức độ nghiêm trọng của sự tình, không đi cùng ba tỷ tỷ thì việc này sẽ không xảy ra cho nên để công bằng thì cái gì Bạch Vũ cũng không nói.
Bạch Vũ vung tay áo để tập chung bốn người trước mặt mình lại sau đó đẩy bọn họ ra khỏi Bảo khố của mình.
Ngay sau đó hắn sửa chữa lại kết giới ở nơi đây, sau đó lại thêm một kết giới càng thêm tinh vi.
Hiện tại cái kết giới này so với lúc trước thì càng phức tạp hơn, như vậy hẳn là sẽ không dễ phá bị giải.
Chỉ là sau khi hắn gia tăng kết giới mới thì hắn nhớ lại toàn bộ quá trình rồi trên mặt lại lộ ra một nụ cười thần bí.
"Đúng vậy! Nữ nhi Thông Thông của mình vừa mới sinh ra không lâu, cái gì cũng chưa biết, làm sao lại có thể cởi bỏ phong ấn đây? Chẳng lẽ là thiên tài?”
Tái Ông mất ngựa, đâu biết họa phúc
Tuy rằng bốn hài tử xông vào trong Bảo khố của hắn nhưng nhờ vậy hắn lại có thể biết Thông Thông là thiên tài khó gặp.
Trong tứ nữ nhi của hắn, cũng chỉ có Thông Thông là kế thừa thiên phú trận pháp của hắn.
Ba tiểu nha đầu trước cũng chỉ kế thừa thiên phú tu hành chiến đấu của hắn cho nên tứ nữ nhi này cực kỳ đặc biệt.
Không chỉ như thế, tính cách của nữ nhi này và ba tỷ tỷ của nàng cũng hoàn toàn khác biệt. Nếu như nói ba tỷ tỷ trước của nàng khá vui vẻ, lanh lợi thậm chí có chút mưu mô thì tứ nữ nhi này lại là một người đơn thuần.
Mà pháp sư là người am hiểu về việc tạo và mở khóa trận pháp.
Bạch Vũ búng tay một cái, sau đó quay đầu nhìn tứ nữ nhi Thông Thông của mình.
Thông Thông bị ba mình nhìn thì có chút ngượng ngùng. Nàng còn tưởng rằng là ba ba sẽ giáo huấn nàng nhưng nàng lại không biết hiện tại Bạch Vũ nhìn nàng, thật ra chính là đang nhìn tương lai của một đại sư trận pháp.
Chỉ là Bạch Vũ đã bắt đầu ảo tưởng ở trong đầu rằng Thông Thông có thể sáng tạo ra một pháp trận có thể so với Hồng Quân lão tổ, sau đó hắn cũng có thể dính chút ánh sáng của nữ nhi.
Còn có nếu nàng có thể khống chế pháp trận, như vậy có thể lợi dụng tiên năng để khống chế tiên thuật loại ma pháp, như vậy về sau nàng sẽ là nhân vật pháp sư trong đoàn nha.
Tuy rằng lúc trước không nghĩ sẽ để khuê nữ của mình thành lập một đoàn phó bản nhưng trên thực tế lại khác xa hắn nghĩ, xem ra ông trời muốn thành toàn cho hắn đây!
Bạch Vũ lại nhìn về phía ba nữ nhi khác của hắn, lúc này đã mặt mày ủ rũ.
Hắn thầm nghĩ: ‘Đừng để chuyện mình nghĩ sẽ xảy ra, nếu không nhất định Phượng Hoàng tộc sẽ gà chó không yên. Đến lúc đó đừng nói Động Thiên Phúc Địa của hắn không giữ được mà thậm chí Phượng Hoàng tộc có thể cũng sẽ bị người khác theo dõi.’
Lúc này Bạch Vũ đột nhiên nghĩ ra một biện pháp đó chính là đả kích tính hứng thú của bọn chúng, không để bọn chúng đi ra ngoài. Đương nhiên nếu muốn không ra ngoài thì phải tận lực bỏ đi dã tâm của chúng.
Phần tử hiếu chiến trong Phượng Hoàng tộc rất nhiều, nếu như mấy người bọn họ đều giống như Lộ Lộ, như vậy cuộc sống sau này có thể tưởng tượng được, đừng nói mình có thể lau mông cho bọn chúng được hay không, mà nói không chừng đến lúc đó còn không biết là diệt như thế nào.
Dù chuyện gì xảy ra thì cũng phải kéo dài đến thời kỳ đông du, như vậy thì bọn chúng mới có cơ hội an ổn sống sót.
Lúc này sắc mặt của Bạch Vũ đã thay đổi trở nên nghiêm túc, hắn đưa tay về phía bốn tiểu tử kia nói: "Bốn người các ngươi tuổi không lớn nhưng lá gan không nhỏ a! Bảo khố này này là cấm kỵ của ta mà các ngươi cũng không phải không biết, vậy mà còn dám vụng trộm giải trừ phong ấn của ta!”
Bốn người này cũng học theo động tác như Bạch Vũ, chẳng qua đầu bọn họ đã hơi rũ xuống, hai con mắt không ngừng nhìn trộm lão ba của mình.
Nghe ba nói như vậy, mấy người bọn họ cũng biết, nhất định là Bạch Vũ muốn trừng phạt bọn họ. Chỉ là hai người Duyệt Duyệt và Lộ Lộ cùng nhau đưa ánh mắt nhìn về phía Tam muội Tinh Tinh của mình.
Bởi vì trong bốn người bọn họ thì Tinh Tinh là người được ba ba thích nhất, hơn nữa miệng cũng rất ngọt, công lực làm nũng lại đỉnh nhất trong bốn người.
Thấy hai tỷ tỷ nhìn về phía mình thì Tinh Tinh liền biết là có ý gì nên lúc này Tinh Tinh bắt đầu biểu diễn...