Nếu đã như vậy thì dứt khoát sử dụng kế ly gián đi.
Bạch Vũ nhìn chằm chằm vào Lộ Lộ, sau đó bĩu môi nói: "Lão đại, con đã lấy Bắc Minh Ngân Châm của ba đi rồi, bây giờ ba không có gì tốt hơn để cho con cả.”
Lộ Lộ không hiểu chuyện gì, bởi vì chuyện nàng lấy đi Bắc Minh Ngân Châm chỉ có nàng là rõ ràng nhất.
Vốn tưởng rằng Bạch Vũ không lên tiếng là vì hắn là ai cầm nhưng lại không nghĩ tới là Bạch Vũ cũng đang giả ngu.
Hai người Duyệt Duyệt và Tinh Tinh cũng buồn bực nhìn đại tỷ.
Mà trong lúc Lộ Lộ đang suy nghĩ, nàng cũng không sử dụng Bắc Minh Ngân Châm ở trước mặt ba của mình thì làm sao mà ba lại biết Bắc Minh Ngân Châm ở chỗ nàng?
Vì thế Lộ Lộ liền hỏi ngược lại Bạch Vũ: "Ba, Bắc Minh Ngân Châm này, làm sao mà ba lại biết là ở chỗ của con?”
Bạch Vũ đương nhiên biết là Lộ Lộ dùng Bắc Minh Ngân Châm để phá vỡ kết giới của hắn nhưng dĩ nhiên là Bạch Vũ sẽ không kể chuyện ngày đó.
Vì thế liền cười ha hả nói: "Tất cả chuyện của ba người các con đều không cần ba và nương ở đó nhưng đều có thể biết các con đang làm gì."
“Các con muốn giấu diếm chuyện gì căn bản là không có khả năng vì vậy dĩ nhiên sẽ biết các con dấu một thứ gì đó.”
Nhưng Lộ Lộ lại không quan tâm Bạch Vũ đang nói gì.
Nàng chơi xấu lắc lắc tay của Bạch Vũ không ngừng, nói: "Ba, ba cho con một ít pháp bảo đi..”
Bởi vì có kinh nghiệm làm nũng trước đó cho nên hai nữ nhi Duyệt Duyệt và Tinh Tinh cũng đồng dạng túm lấy, mở ra chế độ làm nũng với Bạch Vũ.
Bạch Vũ biết hôm nay khẳng định trốn không thoát vì thế liền bất đắc dĩ phải đồng ý với bọn chúng.
Bạch Vũ nghiêm túc nói: "Được, nếu các con muốn, vậy ba sẽ cho các con! Tuy nhiên, trước khi cho các con thì các con phải thành thành thật thật, đừng ầm ĩ, có biết không?”
Ba người cũng không có nói chuyện, mà gật gật đầu.
Ngay sau đó Bạch Vũ dựng ngón trỏ lên niệm pháp chú.
Một quả bóng ánh sáng hình bầu dục xuất hiện trước mặt chúng.
Bạch Vũ nghiêng đầu nhìn bọn chúng, sau đó nói: "Lát nữa ba người các con đi theo ba đi vào thì nhất định phải giữ yên lặng nếu không cái gương này sẽ nổi giận, nếu như nó mà nổi giận thì ba người chúng ta sẽ không ra được nữa. Lúc đó các con cũng đừng nghĩ đến gặp mẹ nữa, biết không?”
Ba người một câu cũng không nói, mà là giống như vừa rồi không ngừng gật đầu.
Lúc này Bạch Vũ lại niệm chú ngữ.
Mà lúc này bên cạnh hắn lại đột nhiên xuất hiện bóng dáng của nhị nữ nhi Duyệt Duyệt, nhị nữ nhi đang nghiêng đầu, cẩn thận nghe Bạch Vũ nói những chú ngữ kia.
Ánh mắt Bạch Vũ hơi mở ra, liếc nhìn thoáng qua Duyệt Duyệt nhưng tựa hồ Duyệt Duyệt cũng không nhìn thấy Bạch Vũ.
Tiếp theo Bạch Vũ lại nhắm mắt lại, nghĩ thầm: ‘Nha đầu ngốc, con cứ tùy tiện nghe đi, dù sao nghe xong con cũng không giải được. Chú ngữ này không phải ai muốn là dùng được.’
Chỉ chốc lát sau, trong gương trắng lại xuất hiện một thế giới khác.
Bạch Vũ xoay người 180 độ, sau đó hướng về phía ba nữ nhi dặn dò: "Lát nữa đi vào, ba người các con, tối đa chỉ có thể lấy được hai cái pháp bảo, đương nhiên, nếu mà lấy một cái thì cũng không ngại.”
Ba người cũng gật đầu đáp ứng, kết quả Bạch Vũ liền lôi kéo ba nữ nhi cùng nhau đi vào Bảo Bình bí cảnh của mình. Bảo Bình bí cảnh chính là không gian của một mình Bạch Vũ.
Ở chỗ này đặt rất nhiều phần thưởng của hệ thống, là pháp bảo mà hắn tích lũy nhiều năm ở Thế Giới Hồng Hoang tích.
Ba nữ nhi tiến vào trong sương mù, nhìn các loại đạo cụ pháp khí rực rỡ muôn màu cùng với Đơn Yêu thì đều trợn to hai mắt.
Các nàng đều đang suy nghĩ: ‘Sao lúc này ba lại hào phóng như vậy, có thể cho bọn chúng chọn tối đa hai kiện bảo bối? Vốn theo như kế hoạch của bọn chúng thì chỉ cần lấy được một kiện là được nhưng lại không nghĩ tới lúc này ba của mình lại hào phóng như vậy.’
Duyệt Duyệt không ngừng đi, không ngừng chạm vào các loại bảo vật, không khỏi cảm thán nói: "Ba, sao pháp bảo của ba nơi này lại nhiều như vậy chứ? Con sống đến giờ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nhiều pháp bảo như vậy.”
Bạch Vũ được khen có chút phiêu, hắn chỉ là híp mắt, mặt mỉm cười.
"Phụ thân, những thứ này đều là pháp thuật cấp bậc gì vậy? Trông quá đẹp!”
Bạch Vũ vừa gật đầu vừa giải thích: "Đúng vậy, khu vực phía đông là pháp bảo cấp tiên thiên, ở khu vực phía tây là hậu thiên, còn ở khu vực nam bắc của mỗi người đều có một ít hỗn độn và trân bảo chí tôn của Kỷ Bình.”
Tuy rằng trong bí cảnh của Bạch Vũ nhiều bảo vật như vậy nhưng Bạch Vũ cũng lưu lại một chút bí mật dù sao có một số bảo vật cũng không thể dạy cho bọn chúng dùng.
Tỷ như một ít vũ khí chiến lực cấp trần nhà, ba người bọn chúng không thể chạm vào, lấy tu vi của bọn chúng thì không thể cầm bảo vật vượt qua cấp bậc của bọn chúng.
Nếu là cường giả rất có thể sẽ mang đến thương tổn trí mạng, ví dụ như Tru Tiên kiếm và Sa Trần toàn bộ đều được Bạch Vũ coi là trân bảo, được Bạch Vũ đặt trong một Bảo Bình bí cảnh khác.
Nhưng Bạch Vũ cũng không có nói ra, dù sao trong Bảo Bình bí cảnh u tĩnh này, bảo vật cấp bậc Tiên Thiên chiếm tuyệt đại đa số.
Hắn để cho hài tử của mình lấy hai trong số đó cũng đủ để hù dọa người khác.
Phải biết rằng những bảo vật này, cho dù là người có cấp bậc chuẩn thánh tiên, dù chỉ lấy được một kiện cũng đủ để vui mừng tỉnh giấc.
Trong Bảo Bình bí cảnh, ba nữ nhi của Bạch Vũ đang hào hứng tìm kiếm pháp khí mà mình thích.
Đối mặt với bảo vật rực rỡ như thế, các nàng không biết lựa chọn như thế nào.
Sự hiểu biết của ba người bọn chúng đối với thế giới chưa sâu đối và đặc tính của một ít bảo vật lại càng không rõ nên chỉ cần cảm thấy tên dễ nghe và thuận tay là được.
Đương nhiên ở trong bảo vật cũng có không chỉ pháp khí và trân bảo, còn có rất nhiều tài liệu có thể tăng tiến tu vi.
Ví dụ như Thái Dương Thủy Tinh và một ít vũ khí tiến hành luyện kim, có thể tăng hiệu quả phóng thích tiên thuật của vũ khí.
Còn có một ít ví dụ như lân phiến Bằng Bằng, tuy không dễ nghe nhưng lại giúp đẩy nhanh quá trình tu hành của người tu tiên.
Ba tiểu nha đầu tuy rằng thường xuyên nghe nói Bạch Vũ thu thập một số pháp khí nhưng lời của Bạch Vũ nói cũng chỉ là phần nổi của tảng băng trôi, có một số bảo vật cũng là lần đầu tiên mà bọn chúng thấy.
Tuy rằng ba người không thể hiểu rõ ràng những tính chất cụ thể của những bảo vật này, nhưng ở trong lòng của chúng thì ba của chúng đã lắc mình biến thành một phú ông.
Bình thường ba của chúng nhìn như một người bình thường nhưng không người trên thực tế ba bọn chúng lại có nhiều trân bảo hiếm có như vậy, làm cho các nàng có chút khiếp sợ.
Ngoài ra còn có một ít trân bảo không nằm trong Bảo Bình bí cảnh, tỷ như Thần Chu mà lúc trước bọn chúng điều khiển, nó chính là một kiện phương tiện giao thông cực phẩm thuộc cấp bậc tiên thiên.
Đối với ba tiểu nha đầu mà nói, những bảo vật này dễ dàng có được nhưng những tiên nhân tu đạo ở bên ngoài thi Bạch Vũ chính là một nhà địa chủ.
Lộ Lộ vừa đi vừa lẩm bẩm: "Nhiều bảo vật như vậy, ta nhất định sẽ chọn hai món thích hợp nhất…”
Mà Duyệt Duyệt cũng đi về một hướng khác, hiện tại ba người bọn chúng đã đi đến các phương hướng khác nhau để tìm kiếm bảo vật mà mình muốn.
Lúc này ánh mắt của Lộ Lộ bị một mảnh thánh quang màu vàng chinh phục.
Nàng bước về phía trước liền đi tới vị trí của nguồn sáng này.
Vật thể phản quang này là một kiện bảo vật tiên thiên cực phẩm, một thanh thái đao tỏa ra kim quang khắc bốn chữ lớn ——
Thánh Đồ Long đao.