• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lộ Lộ nói câu đó xong, Bạch Vũ nhanh chóng đưa bàn tay chuyển đến trên mặt của Lộ Lộ.

Sau đó dùng lực kéo về phía sau, mực trên mặt giống như một cơn lốc xoáy nhỏ từ trên mặt Lộ Lộ hóa thành từng giọt nước rồi rút vào trong tay Bạch Vũ.

Ngay sau đó, tay Bạch Vũ nhẹ nhàng nắm chặt, sau đó lại mở ra, lúc này giọt nước màu đen đã biến mất không thấy đâu.

Nhìn thấy chiêu này của đại tỷ rất hữu dụng.

Duyệt Duyệt cũng nghĩ ra một kế.

Lúc này nàng chạy đến trước mặt Bạch Vũ nói: "Ba, ba đến đây! Ba nằm ở chỗ này để con giúp ba xoa bóp chân.”

Nói xong, còn chưa đợi Bạch Vũ nằm xuống thì Duyệt Duyệt liền thi pháp đưa thân thể Bạch Vũ từ đứng thẳng chuyển sang nằm rạp xuống đất.

Ngay sau đó, nàng lấy bàn tay nhỏ bé ra tìm chuẩn xác huyệt vị trên đùi Bạch Vũ.

"Oa, lão nhị, rất thoải mái! Thủ pháp này là con học theo ai? Ba cảm thấy thủ pháp của con còn tốt hơn đại tỷ của con, hơn nữa cường độ mà con ấn vào huyệt vị này sự chỉ có một chữ, tuyệt!”

Bởi vì Lộ Lộ đã được giải trừ cho nên lúc này nàng cũng không tiếp tục đấm bóp cho Bạch Vũ mà là đứng ở một bên che miệng cười ngây ngô.

Mà Bạch Vũ thì chủ động mở miệng nói: "Lão nhị, con muốn nói cái gì tất nhiên là ba đã biết. Được rồi, ba biết thủ pháp của con, chỉ cần con xoa bóp chân cho ba một lần thì tự nhiên ba sẽ đem tiểu ô quy trên mặt con biến mất.”

Nói xong Duyệt Duyệt cũng thôi động pháp thuật, ngay lập tức ngón tay của nàng trở nên giống như trứng lửa.

"Được! Được! Ba nhìn tuyệt kỹ của con đây!”

Lập tức, bàn tay nhỏ bé của Duyệt Duyệt ở hai bên lòng bàn chân Bạch Vũ không ngừng di chuyển tán loạn.

Chỉ chốc lát sau, trên thân Bạch Vũ mồ hôi đầm đìa, nói thẳng là Duyệt Duyệt ấn tốt.

Ấn xong, Bạch Vũ xoay người, sau đó gọi Duyệt Duyệt lại rồi thi pháp như khi nãy làm với Lộ Lộ.

Sau đó trong miệng không ngừng lẩm bẩm một loại chú ngữ mà ba nữ nhi đều nghe không hiểu.

Tay sờ sờ trên mặt Duyệt Duyệt ba cái.

Chỉ thấy ba tiểu ô quy trên mặt Duyệt Duyệt kia cũng biến mất.

Sau đó, Tinh Tinh cũng giở trò cũ, không ngừng bóp vai cho Bạch Vũ.

Bạch Vũ rất vui mừng, hắn nghĩ đến sau này mình già đi, ba nữ nhi có thể chiếu cố hắn như vậy thì tốt rồi.

Trong nháy mắt, một cỗ ấm áp dâng lên trong lòng, hắn nói: "Nể tình các con hiếu thuận nên ba cũng sẽ loại bỏ tiêu ô quy trên mặt lão tam vậy.”

Nói xong, Bạch Vũ đặt bàn tay lên hai má của tam nữ nhi Tinh Tinh, trong nháy mắt tiểu ô quy đã biến mất.

Ba nữ nhi nhìn nhau một cái, trong lòng vui mừng như nở hoa. Vẻ mặt vừa nãy còn ủ rũ thì hiện tại đã biến mất không thấy đâu.

Ba người cười chỉ vào mặt đối phương, nói với nhau: "Tiểu ô quy trên mặt chúng ta đều đã biến mất rồi, ha ha ha. Chúng ta đã khôi phục lại dáng vẻ trước kia!"

“Đúng vậy! Đúng vậy! Trên mặt trắng trắng, sạch sẽ vẫn là đẹp nhất!”

Khuôn mặt của ba nữ nhi đã trở lại bình thường.

Nhưng sau khi khôi phục bình thường, ba người cũng không nói lời cảm ơn với Bạch Vũ mà ngược lại, lại chạy nhanh như làn khói.

Bạch Vũ ngồi ngơ ngác tại chỗ, hai mắt hắn vô thần nghĩ: "Đây là tình huống gì? Cứ như vậy mà chạy, mặc kệ lão ba của cha mình!”

Vừa rồi hắn còn đắm chìm trong niềm vui gia đình vậy mà trong nháy mắt đã vỡ thành mảnh nhỏ.

Tóc của hắn bị một cơn gió bắc thổi qua.

Xem ra, trong ba tiểu nha đầu này không chỉ có Duyệt Duyệt là bụng dạ đen tối mà cả ba người này đều là như vậy.

“Tức chết ta rồi! Nữ nhi bất hiếu! Nữ nhi bất hiếu a!”

Bạch Vũ không ngừng lắc đầu, hai tay không ngừng nện về phía bãi cỏ, làm ra bộ dáng hối hận không thôi.

Trong miệng hắn không ngừng nói thầm: "Nữ nhân a nữ nhân! Quả nhiên đều là động vật giỏi thay đổi, trở mặt còn nhanh hơn lật sách! Về sau ba người các ngươi khẳng định sẽ không để lão công của các người sống tốt, ngẫm lại vẫn là mẹ của các ngươi là tốt nhất!

Nói xong hắn đứng lên, chỉ là hắn cũng không có tức giận, mà là mỉm cười trở lại dưới gốc cây linh pháp trong viện.

Hắn ngồi lên pháp tọa, hai mắt nhắm mắt lại, bắt đầu tìm hiểu đạo pháp tu hành.

Nhưng không để hắn nghỉ ngơi được lâu, ba nữ nhi đã và nhau chạy tới.

Ba người bọn họ dừng lại trước mặt hắn.

Tinh Tinh mở miệng nói: "Từ lúc nào mà nơi này có thêm một cái cây vậy? Muội nhớ rõ lúc ba người chúng ta và nhau đi thì vẫn còn chưa có, chẳng lẽ là chúng ta đã ngủ một giấc mà đã qua nhiều năm sao?"

“Không thể nào! Làm sao lại có chuyện thái quá như vậy? Hơn nữa, nếu như chúng ta ngủ một giấc mà đã trôi qua vài năm thì những tiểu ô quy trên mặt này đã sớm biến mất. Cho nên, chuyện này nhất định là có nguyên do khác!"

"Ba của chúng ta ở đó, không bằng chúng ta hỏi ba xem rốt cuộc chuyện này là sao đi?"

Vì vậy, ba người không hẹn mà và chạy đến trước mặt Bạch Vũ. Duyệt Duyệt cúi người xuống, thò đầu nhìn Bạch Vũ rồi nhẹ giọng nói: "Cái cây này của ba là đến từ đâu vậy? Tại sao ba lại thích ngồi dưới gốc cây?”

Bạch Vũ chậm rãi mở mắt ra rồi lướt qua ba nữ nhi của mình, hắn cảm nhận được trong ba nữ nhi của mình thì Lộ Lộ là người có tu vi cao nhất.

Mà hiện tại, tu vi Lộ Lộ cũng sắp đến lúc đột phá tới hạn.

Nếu đã như vậy thì không bằng để cho nàng ở dưới cây tu luyện để nhanh chóng đột phá, rút ngắn quá trình tu hành.

Thế nên Bạch Vũ vươn tay gọi Lộ Lộ tới.

"Lộ Lộ, đến đây! Nơi này ba có một thứ tốt chỉ có thể cho con ăn."

Nhưng vừa dứt lời thì Duyệt Duyệt lại không quá cao hứng.

"Ba, ba quá thiên vị! Dựa vào cái gì mà chỉ có đại tỷ mới có thể ăn mà chúng con lại không thể ăn? Con và Tinh Tinh cũng thích ăn hoa quả nha!"

Bạch Vũ biết hai nữ nhi nhất định sẽ không chịu buông tha nhưng Bạch Vũ cũng không thể cứ qua loa với hai nữ nhi như vậy.

Ngoại trừ Tinh Tinh ra thì hai nữ nhi này cũng đã có chút hiểu biết về thế giới Hồng Hoang cho nên nói thật cũng không hẳn là một câu trả lời vô và hợp lý.

"Hài tử, con đừng nghĩ nhiều! Ba người các con đều đã tu hành, nhưng các con phải biết rằng người có thời gian tu hành sớm nhất chính là đại tỷ Lộ Lộ của các con."

"Mà hiện tại tu vi của Lộ Lộ đã sắp đến tới hạn. Nếu tỷ tỷ của các con ăn trái cây này thì sẽ thuận lợi đột phá giới hạn. Thế nhưng đối với các con thì chính là đốt cháy giai đoạn, nói không chừng tu vi sẽ chịu tổn hạn, lại phải tu hành lại từ đầu."

Nghe Bạch Vũ nói như vậy, Duyệt Duyệt và Tinh Tinh bị dọa sợ không nhẹ nên các nàng cũng không nói thêm gì nữa.

Các nàng cũng biết, đến khi tu vi của mình sắp đột phá cảnh giới thì Bạch Vũ cũng sẽ xuất ra một phần linh quả cho bọn họ ăn.

Tuy rằng bình thường tương đối thích đánh nhau ầm ĩ, nhưng nháo thì nháo, ba của họ vẫn là một vị tiên nhân rất chững chạc đàng hoàng. Các nàng vẫn luôn tín nhiệm ba trước sau như một.

Lộ Lộ đi tới trước mặt Bạch Vũ.

Lúc này, trong tay Bạch Vũ đã có Kim Đan do hai linh Pháp Quả luyện ra. Công hiệu của kim đan có thể gia nhập vào tâm lực của luyện đan giả.

Sau khi biết thuộc tính của người ăn đan dược thì có thể thay đổi, tăng thêm thuộc tính để chỗ mạnh cường hóa chỗ yếu. Từ đó để một người đạt tới trạng thái thăng bằng.

Lộ Lộ vốn là thuộc tính Hỏa cho nên Bạch Vũ đã cố tình gia tăng thuộc tính Hỏa trong kim đan, như vậy sau khi đột phá tu vi thì uy lực của tiên thuật Hỏa sẽ nhân lên gấp bội.

Về phần một ít nguyên tố khác trong ngũ hành, Bạch Vũ cũng đã điều chỉnh. Bởi vì Duyệt Duyệt là thuộc tính Thủy nên đương nhiên có thể bổ khuyết khoảng trống của tỷ tỷ. Bởi vậy nếu sau này bọn họ kết làm tiên hữu cùng giới thì năng lực của muội muội cũng có thể ảnh hưởng đến tỷ tỷ, cho nên thuộc tính Thủy cũng không cần điều chỉnh quá cao.

Đồng dạng, Tinh Tinh là thuộc tính Kim, như vậy ba người bổ sung cho nhau là tốt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK