• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lộ Lộ ăn trái cây giống hệt trái mà Bạch Vũ ăn.

Sau khi ăn hết kim đan để gia tăng tu vi, nhất thời trên người Lộ Lộ có một cỗ nhiệt khí phá tan mỗi một huyệt vị của nàng.

Lúc này cả người nàng cảm thấy khô nóng, ngay sau đó lại có cảm giác lạnh lẽo.

Nàng cảm thấy trong thân thể của mình có một cỗ năng lượng vô cùng vô tận đang chờ đợi phóng thích. Nàng cảm thấy rõ ràng tu vi của bản thân đã tăng trưởng rất nhiều.

Lộ Lộ cảm giác được biến hóa của bản thân vì vậy liền ngồi xuống dưới tàng cây. Sau đó nín thở ngưng thần, thông qua điều tức mà đưa cỗ lực lượng không thể khống chế kia trở lại đan điền.

Khi Lộ Lộ mở mắt ra, lúc này tu vi của nàng đã đột phá. Nguyên bản tu vi của nàng là cấp bậc Kim Tiên sơ kỳ mà hiện tại đã đột phá thành Thái Ất Kim Tiên.

Lúc này khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Lộ tràn ngập vẻ hồng nhuận, mà năng lượng trong cơ thể lại càng cuồn cuộn lưu động, nhưng cỗ năng lượng này đã đạt tới cấp bậc có thể khống chế.

Nàng mỉm cười nhìn Bạch Vũ và hai muội muội.

Mà ba người bọn họ cũng tràn đầy chờ mong nhìn Lộ Lộ.

Nếu đã đột phá, chung quy là ngựa hay là lừa thì phải dùng năng lực để chứng minh. Trong lúc nói chuyện, Lộ Lộ giơ ngón tay lên thúc dục tiên pháp, hung hăng vung lên trên mặt đất.

Nàng muốn thử xem sau khi bị dùng cỗ năng lượng này thì sẽ tạo ra hiệu quả gì.

Chỉ nghe tiếng "ầm ầm" chấn động khắp nơi.

Lộ Lộ vừa mới bước vào tu vi Thái Ất Kim Tiên, nàng mô phỏng theo Linh Tê Nhất Chỉ của phụ thân mà đánh xuống mặt đất vậy mà lại khiến cả Động Thiên Phúc địa phải rung lên ba hồi.

Lúc này, trước mặt nàng lại xuất hiện một cái hố sâu vô cùng to lớn.

“Trời ơi, thật lợi hại! Đây là sức mạnh gì vậy?”

Chính Lộ Lộ cũng cảm thấy cỗ lực lượng này có chút không thể tưởng tượng nổi. Lúc này nàng nhìn trái nhìn phải, sau đó lại nhìn bàn tay của mình rồi hỏi: "Ba, chẳng lẽ đây chính là sự cường đại sau khi đột phá cảnh giới sao?”

Bạch Vũ mỉm cười phủi tay nói: "Đúng vậy! Chiêu Linh Tê mà con vừa sử dụng kia, nếu là trước đây thì không thể khiến Động Thiên Phúc Địa rung lên ba hồi như vậy, nhưng hiện tại thì con hoàn toàn có thể.”

Nhưng sau khi hắn khen ngợi đại nữ nhi của mình thì trong nội tâm không khỏi sinh ra một hồi phiền muộn.

Cảnh giới của nữ nhi đột phá thế nhưng công, dung, ngôn, hạnh và nữ nhi lại không có liên quan gì đến nhau. Việc này khiến hắn phải bất đắc dĩ lắc đầu.

Bạch Vũ nói: "Lộ Lộ, hiện tại con đã đột phá tới cấp bậc Thái Ất Kim Tiên, không nói tới việc bảo hộ ba và nương, chỉ cần nói đến bảo hộ hai muội muội thì không có vấn đề gì. Sau này ba hy vọng con có thể mang theo các muội muội tiếp tục tu hành, vì các nàng làm gương.” Lộ Lộ biết những lời của ba mình nặng bao nhiêu.

Vẻ mặt nàng nghiêm túc gật đầu, trả lời: "Ba ba, ba cứ yên tâm giao hai muội muội cho con! Con khẳng định sẽ không để các muội ấy bị bất kỳ thương tổn gì! Cho dù là gặp phải địch nhân gì, vô luận bọn họ mạnh cỡ nào thì con cũng sẽ liều chết bảo vệ các nàng đến cùng!”

Đừng nhìn bình thường đại nữ nhi tùy tiện, không có hành vi ngay ngắn nhưng đến thời điểm mấu chốt thì nàng có thể là người đầu tiên vọt tới bảo vệ nhị nữ nhi và tam nữ nhi của mình.

Hơn nữa cũng thật không ngờ đại nữ nhi Lộ Lộ lại nói ra từ liều chết bảo hộ như vậy, có thể thấy được sự yêu thích cũng như tận tâm tận lực của nàng đối với hai muội muội và người nhà như thế nào.

"Được rồi, Lộ Lộ! Ba biết lời vừa rồi của con nhất định là xuất phát từ nội tâm. Nếu hiện tại con đã đột phá thì sao không ôn tập lại những gì mà con đã học được lại một lần, sau đó dạy cho hai muội muội, để các muội ấy vì con mà kiêu ngạo, lấy con làm gương?”

Lộ Lộ gật gật đầu, kéo Duyệt Duyệt và Tinh Tinh chạy về phương xa.

Các nàng vừa nói vừa cười nhưng Bạch Vũ biết tu vi trưởng thành và sự thành thục nhất định là tỷ lệ thuận.

Hắn không có khả năng vĩnh viễn bảo vệ nữ nhi của mình, bởi vì chúng cũng sẽ thay đổi từ một nữ hài thành nữ nhân.

Một ngày nào đó, chúng sẽ phải đối mặt với thế giới Hồng Hoang đầy phức tạp này.

Bóng lưng của Bạch Vũ chậm rãi đi vào trong đại điện.

Ánh mắt của hắn không khỏi nói tập trung vào một góc, mà trong góc này dĩ nhiên là một quả trứng phượng hoàng.

Trong nháy mắt trứng, Phượng Hoàng phát ra hào quang chói mắt khiến Bạch Vũ không khỏi cười ra tiếng.

Đúng vậy! Quả trứng Phượng Hoàng này chính là hài tử sắp ra đời.

Tuy rằng Bạch Vũ bằng mọi cách muốn có một nam hài nhưng quả thứ tư này Bạch Vũ đã sớm nhìn rõ đây vẫn là một nữ nhi. Xem ra đời này thật sự muốn biến hắn thành một nữ nhi nô.

Tuy rằng có ba nữ nhi nhưng Bạch Vũ vẫn chờ mong ngày nữ nhi này được sinh ra. Dù không biết nữ nhi này sẽ mang đến biến hóa gì trong sinh mệnh của hắn nhưng chung quy đây vẫn là cốt nhục của hắn.

Khi nàng đi tới thế giới này, Bạch Vũ nhất định sẽ dốc toàn lực để bảo vệ nữ nhi này trưởng thành.

Hắn nói với chính mình như vậy, sau này cũng sẽ làm như vậy.

Trong động thiên phúc địa, Bạch Vũ ở đây chế tạo một đô thị giải trí cỡ lớn dành riêng cho ba nữ nhi của mình.

Ba nữ nhi ở chỗ này chơi đùa vui vẻ. Lộ Lộ vừa mới đột phá đang ở cửu thiên đu dây vài vòng. Sau đó một mình ngồi dưới tàng cây, xem ra có chút không quá cao hứng.

Duyệt Duyệt nhận ra đại tỷ của mình mang vẻ không vui nên liền chạy tới mở to hai mắt hỏi: "Lão đại, tỷ làm sao vậy? Vừa rồi vừa mới đột phá mà hiện tại lại không vui vẻ, đây là có chuyện gì?”

Lộ Lộ cũng không giấu diếm, ngược lại hào phóng thừa nhận nói: "Đúng vậy! Không sai! chẳng qua không có liên quan gì đến chuyện đột phá. Ba ba xây dựng cho chúng ta mảnh đô thị giải trí này, cơ hồ chúng ta đã chơi hết lần này, mỗi ngày đều chơi như vậy quả thực không có ý nghĩa gì, cho nên tỷ mới có chút phiền muộn.”

“A, đúng rồi, Duyệt Duyệt! Chẳng lẽ muội không muốn ra khỏi Động Thiên Phúc Địa này để nhìn thế giới bên ngoài sao?”

Lúc này Tinh Tinh cũng loạng choạng đi tới, nghe được tỷ tỷ của mình nói như vậy thì nàng cũng trợn to hai mắt.

Nhưng nàng lại khuyên đại tỷ của mình: "Đại tỷ, ba của chúng ta cũng đã nói, bên ngoài nguy hiểm hơn những gì chúng ta tưởng tượng rất nhiều. Vì vậy khi chúng ta ra ngoài có phải là nên báo cáo với ba hay không?”

Duyệt Duyệt che miệng nhỏ nhắn của Tinh Tinh lại rồi làm một cái thủ thế suỵt. Sau đó lại nhẹ giọng nói: "Tinh Tinh, có phải là muội rất ngốc hay không? Nếu chúng ta nói với ba thì nhất định ba sẽ không để chúng ta ra ngoài."

“Hiện tại ba người chúng ta còn là tiểu hài tử cho nên ba nhất định sẽ nói là đợi đến khi chúng ta trưởng thành thì mới cho chúng ra đi ra ngoài."

"Kỳ thật, lời ba nói chúng ta cũng không cần để ý. Dù sao ba cũng là người nhát gan như chuột. Dù cho có xung đột với người khác thì cũng không dám đánh nhau mà chỉ là khuyên bảo cho nên đương nhiên là ba cảm thấy thế giới bên ngoài vô cùng hung hiểm."

"Cho nên bây giờ chúng ta nghe ba nói chuyện thì phải nghe ngược lại. Ba nói bên ngoài nguy hiểm thì thế giới bên ngoài kia khẳng định còn thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của chúng ta. Muội nói đúng không, đại tỷ?"

Duyệt Duyệt nói thêm.

Bởi vì Lộ Lộ vừa mới đột phá cho nên đối với thực lực của mình vẫn là phi thường có lòng tin, ánh mắt nàng kiên định gật gật đầu nói: "Không sai! Duyệt Duyệt nói chính hợp ý của tỷ. Tỷ cảm thấy ba không cho chúng ta đi ra ngoài chính là do ba có tư tâm. Ba cảm thấy để chúng ta ở lại bên người thì có thể quản tốt hơn. ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK