Lục Trầm nghe vậy thì không khỏi hít một tiếng. Hắn biết mình không khuyên nổi, nữ nhi của hắn đã bị rơi vào vũng bùn, tạm thời không rút ra được. Việc này chỉ có thể chờ mong tương lai Lục Loạn Ly nhìn thấu Sở Hi Thanh, tự mình đi ra. Thật ra thì bỏ qua cái khuyết điểm trêu hoa ghẹo nguyệt kia, cái tên hỗn trướng kia cũng không tệ lắm, là người đáng tin cậy. Dù chỉ là phong lưu một chút thôi thì cũng còn tốt. Chỉ cần Sở Hi Thanh không quá đáng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.