Lúc này, Sở Hi Thanh cũng đi tới, yên lặng đưa tay về phía nàng. “Làm gì?” Mặt Lục Loạn Ly đã bắt đầu đen. “Ngươi nói xem?” Sở Hi Thanh như cười như không, còn ngoắc ngoắc ngón tay. Thứ hắn muốn đương nhiên là mười lăm lượng bạc mà Lục Loạn Ly đã đòi rồi. Lục Loạn Ly không khỏi chậc một tiếng, đành phải trả bạc lại cho Sở Hi Thanh. Có điều, tâm trạng của nàng bây giờ rất tốt, nên không để ý chút tiền này. “Cũng không biết người ra tay là bạn hay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.