Mà lúc này, trên tầng năm ở khu bắc, Lục Loạn Ly bước đến nấc thang cuối cùng, liền thở phào nhẹ nhõm. Lưu Nhược Hi bình yên vô sự, đang đứng ở nơi trung ương của tầng thứ năm. Trên người nàng có mấy vết máu, bắp đùi thì càng là máu me đầm đìa, nhưng Lưu Nhược Hi không bị thương nặng gì, vẫn hoàn hảo nguyên vẹn. Lục Loạn Ly quét mắt nhìn bốn phía, ánh mắt hơi nghi ngờ: “Kẻ địch đâu?” Lưu Nhược Hi gãi gãi mặt, giọng nói mang theo vẻ chần chờ: “Chắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.