Sở Hi Thanh vui mừng vô cùng, cúi đầu thi lễ về phía Manh tẩu: “Đa tạ tiên sinh!” “Không cần cảm ơn ta, ngày xưa ta nợ Diệp nha đầu một ân tình, người muốn cảm tạ thì cảm tạ nàng đi.” Manh tẩu thản nhiên phất phất tay, sau đó nhấc hai hộp kim châm lên: “Cũng là do trình độ của Hình Xăm Sư kia của ngươi không tệ, ta mới có thể hòa ba bức đồ này vào nhau, cải thiện thêm một chút dựa theo trụ cột vốn có.” “Đúng rồi! Thiên phú của ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.