Cánh rừng rậm này vẫn yên tĩnh như chết, chỉ có tiếng gió thổi cây cỏ lay động. Sở Hi Thanh thì không thèm để ý, hắn một tay đè đao bên hông, sức thế chờ đợi, tay còn lại thì hơi giơ lên, thả Dục Nhật thần chu trong tay áo ra. Khi Tả Thanh Vân đang nghi ngờ Sở Hi Thanh bị ảo giác. Từng đạo ánh sáng màu vàng chợt rơi rụng từ trên không trung, trút xuống Dục Nhật thần chu như mưa. Vô số cây cối ở dưới mắt đất lại trói chặt chân của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.