Sở Hi Thanh uống thuốc xong, liền cảm thấy hơi khó xử. Quần áo Sở Vân Vân mang đến đều là quần áo mới mua, không có dấu vết giặt rửa nào cả. Nhưng hắn bây giờ, không chỉ là cơ thể trần truồng, mà toàn thân còn đầy tro tàn. Trong phòng này cũng không có quần áo cũ, tủ quần áo của hắn cũng bị đốt thành tro. . . Sở Hi Thanh gãi gãi đầu: “Chuyện này. . . Vân Vân, ngươi có thể xách cho ta vài thùng nước không? Còn nữa, tốt nhất là hai...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.