“Mộ Linh là thủ phạm?” Ứng Hạo Bạch không những không giận mà còn cười, khuôn mặt hắn âm trầm như nước, tức giận không thôi: “Hắn chỉ là một thuật sư cửu phẩm, lấy đâu ra năng lực làm chuyện này? Hơn nữa, ngươi có chứng cứ gì?” Hắn tự nhận mình biết gốc biết rễ của thuật sư Mộ Linh. Do đó Ứng Hạo Bạch không tin nửa chữ nào của Sở Hi Thanh. “Lời này thật là buồn cười biết bao.” Trong mắt Sở Hi Thanh lộ ra vẻ cười nhạo: “Một tên thuật sư, thế mà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.