Khi Lê Tham bước vào cung điện của Táng Thiên, không khí nơi này vẫn là một mảnh vắng lặng. Thần khu vĩ đại của Táng Thiên vẫn ngồi ở trung ương, cả người tựa như bàn thạch. Mặt ngoài thân thể hắn vẫn đang chảy máu tươi, cuối cùng hội tụ thành mảnh sương máu quanh người hắn. Vô số đầu người trong sương máu đang cắn nuối máu tươi của hắn, gặm nhấm máu thịt của hắn. Tất cả vẫn không hề thay đổi. Lê Tham đau đầu thở dài, ngồi xuống đối diện Táng Thiên. “Lần này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.