Nhưng Sở Mính ở phía xa xa lại nhìn ra Tần Tịch Nhan còn giữ lại rất nhiều. Nàng truyền âm qua, lời nói hàm chứa chế giễu: “Quận chúa chỉ ứng phó qua loa như vậy? Tốt xấu gì cũng giả bộ giống thật một chút chứ, ngươi giữ lại nhiều như vậy, người khác liếc mắt là đã nhận ra.” Sắc mặt Tần Tịch Nhan lại bình tĩnh: “Nói giữ lại cái gì? Bây giờ còn chưa phải lúc phát lực, tiếp theo mới là khổ chiến. Những Cự linh kia sẽ không để chúng ta bình yên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.