Lục Loạn Ly không thể làm gì hơn, chỉ có thể mang theo phẫn nộ đi ra ngoài. Sở Hi Thanh thấy thế thì lại vui vẻ, đắc ý nói: “Ly nhi, ngươi đi đâu? Chúng ta còn chưa động phòng mà. Hôm nay là ngày vui của chúng ta, Ly nhi ngươi thân là phó hậu, há có thể bỏ trẫm mà đi, để trẫm một mình trông phòng?” Mặt của Lục Loạn Ly lập tức đỏ lên. Nàng cười khinh thường một tiếng, nghĩ thầm ngươi không muốn một mình, vậy thì đi tìm Sở Vân Vân đi!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.