Lúc này, Tư Hoàng Tuyền lại lấy ra mấy món đồ, đưa đến trước mặt bốn người Sở Hi Thanh. “Đây là lễ vật mà mẫu thân chuẩn bị cho ta, dùng để bảo báo sư tôn và tất cả những người đã trợ giúp ta…” Tư Hoàng Tuyền nói đến đây thì hơi ngẩn ra, bình tĩnh nhìn vào trong cánh cửa hư ảo kia. Trong con ngươi màu vàng của nàng lóe lên một vệt không thể tưởng tượng nổi. Sở Hi Thanh ngồi cách nàng không xa, cũng có thể nhìn thấy tình cảnh bên trong cửa,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.