Hồ Khản nhức đầu không thôi, bây giờ hắn chỉ hy vọng kinh thành sẽ phát sinh sự kiện nào đó, hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người. “Nói chung là phó mặc cho số phận đi, nếu như thật sự không được, ngươi và ta cuốn gói về nhà là được.” Hồ Khản cũng uống một chén trà, hắn than khẽ, nói ra lời mà bản thân mình cũng không tin: “Nói chừng Sở sư huynh có thể đại phát thần uy, giống như lúc ở Đông Châu, một đao ép quần hùng kinh đô, trấn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.