Một lát sau, trước người Trần Nại Lạc xuất hiện một đám bọt khí bảy màu to bằng nắm tay. Giọng nói Lý Trường Sinh truyền ra: “Là ai? A, là Trần cung chủ à? Có chuyện gì không?” Hắn mới đầu còn hơi nghi ngờ và khó hiểu, nhưng ngay sau đó đã bừng tình, bên trong lời nói lại ngậm mấy phần ý cười. Đôi môi mỏng của Trần Nại Lạc hơi giật giật, khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn lười biếng và bất cần đời kia, lúc này lại hiện ra vài phần lúng túng, hắn hừ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.