“Chuyện khí huyết và linh tính mà Trác huynh nói là đúng!” Mộ Linh dựa lưng vào xiềng xích ở góc tây, áo của hắn cũng nhuộm đầy máu, sắc mặt lại rất bình thản, nói rất rõ ràng: “Khi đó, ta đang kiểm tra thi thể thì Trác huynh đi qua xem tình hình. Ta vốn muốn tìm hiểu kỹ càng, Trác huynh lại nhắc nhở ta là tất cả mọi người đã rời đi, cho nên đành phải bỏ qua việc này. Khi đó, hai người chúng ta là hai người cuối cùng đi vào đường chữ Quỷ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.