“Không gì là không thể.” Vấn Thù Y hơi lắc đầu: “Ta tốt xấu gì cũng là vương giả của Băng Thành hơn 700 năm, đã thấy lòng người rất nhiều lần, vì sao ngươi cho rằng ta sẽ không giữ lại chút gì với thuộc hạ và thân tín?” Nguyệt Hinh chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, toàn thân nổi da gà. Nàng biết, nếu lời nói của Vấn Thù Y là thật, thì nàng chết chắc rồi. Nàng không chỉ tự tay đưa lực lượng của Thần Tôn cho Vấn Thù Y, mà còn đưa tính mạng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.