Thân thể Trác Bạch Vân run lên, sau đó hắn cắn chặt hàm răng. Cặp mắt màu đỏ tươi kia đang trợn trừng trừng lên, cố gắng không để cho nước mắt của mình rơi xuống. Bước chân của Tư Hoàng Tuyền cũng hơi dừng lại một chút. Giờ phút này, đám xiềng xích bao quanh quảng trường lại kêu lên ầm ầm lần nữa. Chúng nó bắt đầu co rút lại, sau vài tiếng ‘ầm ầm ầm’ thì đã trở về phía dưới nền đất. Thần Ngao Tán Nhân ở trên đỉnh bia đá, thần sắc hắn lạnh lùng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.