“Vậy thì thế nào?” Mặt Sở Hi Thanh đầy bình tĩnh, hắn gắp một miếng thịt kho tàu rồi nhét vào miệng, cắn một cái là miệng đầy nước mỡ. “Mặc kệ bọn họ thích cũng được, mà không thích cũng được, ta vẫn sẽ lấy cái danh ngạch đệ tử chân truyền này thôi. Bây giờ bọn họ không chịu được, nhưng qua một thời gian sẽ quen thôi.” Sở Vân Vân đã bắt đầu ăn cơm. Nàng nghe vậy thì hơi nhướng mày lên, cảm thấy hơi giật mình nên liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một cái....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.