“Chư vị!” Sở Hi Thanh gõ bàn một cái, hấp dẫn sự chú ý của sáu người: “Ta biết các ngươi rất vui mừng, rất phấn chấn, cung rất muốn biết vì sao Bá Võ Vương còn tại thế? Nhưng bây giờ không phải lúc giải thích rõ ràng. Thời gian cấp bách, chúng ta nhất định phải nhanh chóng chạy đến mộ Cơ Dương.” Ta vui mừng cái cọng lông… Phong Liên Thành âm thầm chửi bới, trên mặt thì vẫn hiện ra một vệt đỏ ửng. Hắn vừa muốn thể hiện mình ‘vui mừng khó có thể kìm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.