Ngay khi ánh mắt Lục Loạn Ly hiện lên vẻ tuyệt vọng, ánh mắt của Sở Hi Thanh lại vẫn bình tĩnh như thường, thì bỗng nhiên có một tiếng cười sang sảng xuất hiện ở trong bầu trời đêm: “Thượng Quan Thần Hạo, ngươi thật không biết xấu hổ, đường đường là cao thủ có tụ vị ngũ phẩm thượng, thế mà lại ra tay với một vãn bối có tu vị bát phẩm, ngươi không sợ trở thành trò cười cho người trong giang hồ sao?” Lúc này, một bóng người cao lớn nhẹ nhàng đi đến bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.