“Vậy sao?” Sở Hi Thanh hơi nhướng mày, sau đó lại ra vẻ như lơ đãng mà gật đầu, rồi ung dung thản nhiên như không mà nói: “Biết rồi.” Trong lòng hắn lại thì đang mắng to. Lão tử làm hắn mất mặt là bởi vì ai chứ? Nếu như không phải ngươi nói hai câu kia, thì ngày hôm nay đã không có chuyện gì rồi. Hơn nữa, bây giờ không chỉ có một Lộ Trần ôm địch ý với hắn. Sở Hi Thanh ngưng thần nhìn thanh trạng thái trong màn hình huỳnh quang hư ảo kia,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.