Vẻ mặt Văn Thiên Tài tươi cười, đáp lễ với mọi người. Hắn xã giao một phen, lúc này mới đi theo Vân Hạc Đao – Ân Dương đến đối diện Sở Hi Thanh, rồi dửng dưng ngồi xuống. Văn Thiên Tài liếc mắt nhìn chung quanh một cái, vênh mặt nói: “Chuyện gì thế này? Đã là buổi trưa bốn khắc rồi, làm sao chưa dọn đồ nhắm rượu lên? Chủ quán, đừng để mọi người bị đói chứ. Dù có nghị sự thì cũng không thể để cái bụng bị ủy khuất chứ.” “Là ta dặn dò, thảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.