Mục lục
Dương Gian Phán Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không còn Phiến Quỷ dở trò tác quái nữa, dọn dẹp chướng khí với tật bệnh chỉ còn là vấn đề thời gian. Công tác hỗ trợ dân làng mau chóng phục hồi thì để nhóm y sư vất vả đi vậy.

Cao Cường sau khi bàn giao cho hai lão y sư mấy chục tấm Thanh Khí Phù, liền cùng Tiêu Diễm Phượng tiểu đội và Lâm Hùng tiểu đội, âm thầm chuồn khỏi hội trường nhà văn hoá.

Cứ tưởng Tiêu Diễm Phượng sẽ đứng ra giảng giải tình huống cho Lâm Hùng nghe. Nào ngờ nàng ta phớt lờ như không, điển hình loại người vì mặt mũi sẵn sàng vô trách nhiệm.

Ngay cả cùng với đội viên ngồi xuống xây dựng một kế hoạch tác chiến cũng không làm. Nàng ta chỉ đơn giản là liếc nhìn bọn họ, tuỳ ý qua loa ngắn gọn một câu “chuẩn bị đánh địch”. 

Như vậy liền xong?

Biết rằng không nên vội vàng nhận xét sự vật sự việc một cách phiến diện, cho nên hắn giữ im lặng. Nhưng nếu sau này xác định được đây chính là phong cách hành xử của nàng ta, vậy Cao Cường thà độc lai độc vãng. Chứ đi theo hạng đội trưởng chỉ biết cậy mạnh thì.. không khá lên được..

Có điều đây là chuyện của tương lai, liền để tương lai rồi tính.

Cao Cường hắng giọng một cái, rồi hướng Lâm Hùng giảng giải về sự tồn tại của cửu đầu xà. Tất nhiên hai nhóm đội viên đi bên cạnh cũng nghe và qua đó hiểu được tình huống.

Đợi cho hắn nói xong, Lâm Hùng chép miệng đầy cảm thán:

“Ta từ khi gia nhập Cấm Quân, có ba lần được cử đi vây bắt yêu tu. Đáng chết yêu tu trong cả ba vụ việc đó đều không có sức chến đấu. Mới vài hơi thở liền bị tóm gọn luôn rồi..”

Không rảnh nghe những chuyện vớ vẩn, Cao Cường đẩy nhanh bước chân một chút, giây lát liền tạo thành khoảng cách khá xa.

Lâm Hùng hình tượng oai phong chưa kịp khoe ra đã sụp đổ tan tành. Đám đội viên còn không hề tiếc rẻ ném tới ánh mắt hài hước nữa chứ.. Quá mất mặt, lần đầu tiên trong đời Lâm Hùng muốn khóc..

--- 

Rốt cuộc cả nhóm cũng đi tới tận cuối làng.

Xong không có vội vàng tiếp cận ao nước với bề mặt xanh lè một màu bởi bèo tấm kia. Cả hai đội dừng chân tại khoảng cách hơn 200 mét, rồi to nhỏ bàn bạc phân chia đội hình.

Hoàng Đại Hùng lúc này thế nào mi tâm nhíu nhíu, hướng Cao Cường nói:

“Người của chúng ta thanh tẩy không khí đi qua đây, chẳng lẽ cửu đầu xà dễ tính cứ thế bỏ qua? Ta thấy tình huống kỳ lạ sao sao đó”

Nhếch miệng khẽ cười, Cao Cường vỗ vỗ bả vai Hoàng Đại Hùng và nói:

“Bởi vì rất có thể nó đang ngủ say, hoặc có nguyên do nào khác, nhưng là gì cũng không quan trọng. Chỉ cần nhớ rằng nó rất cường hãn, đã xuất thủ là cứ toàn lực mà đánh”

Hít sâu một hơi, lồng ngực căng phồng, Hoàng Đại Hùng nâng lên nắm đấm:

“Đã hiểu, cam đoan một quyền đánh cho nó thấy mụ nội”

Khẽ gật đầu hài lòng, Cao Cường đưa mắt nhìn Tiêu Diễm Phượng với Lâm Hùng:

“Để ta tiếp cận thăm dò một chuyến”

Tại đây chỉ mình hắn là Trúc Cơ tu sĩ có thần thức tra xét, Tiêu Diễm Phượng bọn họ tất nhiên sẽ không ngăn cản. Dù sao nắm bắt được tình huống của địch nhân vẫn tốt hơn.

Bề mặt ao cũng không lớn, chỉ vào khoảng 90 100 mét vuông. Với diện tích này thì có thể suy ra từ mặt nước xuống tới phần đáy ao sẽ không quá sâu, hẳn 2 tới 3 mét là cùng.

Nhìn chung thuộc phạm vi thần thức của hắn có thể càn quét được. Chứ còn rộng và sâu quá thì thôi, ném cái gì chọc giận cửu đầu xà ngoi lên đánh luôn cho đỡ phí thời giờ.

Dừng chân tại bờ ao, không quản nhiều nữa, Cao Cường liền thả ra thần thức. Chậm rãi thẩm thấu xuống mặt nước, và rất nhanh thì dò xét thấy cửu đầu xà đang ngủ zzz.

Nổi bật nhất là phần thân lớn ngang ngửa một con voi. Tiếp theo là chín cái cổ với chín cái đầu dữ tợn. Phần đuôi thì hẳn là chỉ chú tâm điều hướng dạng như đuôi cá, nên trông ngắn có một mẩu. Như vậy phương thức tấn công của nó là dựa hết vào chín cái đầu to lớn kia đi.

Không tốn quá nhiều thời gian để nhìn ra được vấn đề, Cao Cường liền thu hồi thần thức, mau chóng quay trở lại hội tụ với hai Cấm Quân tiểu đội.

Lâm Hùng có vẻ háo hức được chiến đấu lắm rồi, thấy Cao Cường quay lại liền nhào tới hỏi:

“Tình huống như thế nào? Thực sự là cửu đầu xà gì đó?”

Một lần nữa phớt lờ gã này, Cao Cường đi tới ra hiệu cho mọi người chú ý lắng nghe rồi nói:

“Dưới đáy ao nằm chình ình một thứ có thể nói là quái dị. Thân mình to lớn như con voi trưởng thành, chín cái cổ dài hơn 3 mét, đi kèm là chín cái đầu rắn to như trái bóng rổ. Toàn thân phủ kín một lớp vảy dày và cứng, chỉ rõ nó thuộc diện có lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ”

“Cửu đầu xà lúc này đang toàn tâm toàn ý cho việc kết đan, thành ra có người xâm phạm mà nó không phản ứng gì cũng là điều dễ hiểu. Có điều đồ quỷ này đầu óc chắc toàn bã đậu, nó thế mà kết liền một lúc chín cái yêu đan, thành công được thì ta nguyện bé bằng con kiến”

Nói đến đây Cao Cường trên tay xuất hiện hàng tá phù lục, cười cười tiếp tục:

“Ta hiện giờ sẽ thả phù lục xuống ao, ép nó phải bỏ dở quá trình kết đan. Phần còn lại khi nó mò lên bờ, liền từ các ngươi đến giải quyết. Còn ai có ý kiến gì khác hay không?”

Lâm Hùng lần này khôn ra rồi, thay vì nhanh nhảu lên tiếng, hắn dùng ánh mắt đe doạ để đám đội viện không một ai dám ý kiến ý cò gì cho mất thời gian.

Bản thân Tiêu Diễm Phượng thì hành động trực tiếp hơn, cứ thế thẳng hướng bờ ao mà đi tới. Tất nhiên Hoàng Đại Hùng bọn họ liền lập tức đuổi theo sau.

Đi tới cách bờ ao khoảng 20 mét, Cao Cường ra hiệu cho mọi người dừng lại.

Bản thân hắn thì bắt đầu kích hoạt phù lục, rồi cứ thế một lần ném mấy chục tấm tới giữa ao.

Về khoản phù lục có một người luôn hiếu kỳ rất nặng, nhìn Cao Cường ném ra nhiều như vậy mà chả thấy động tĩnh hoành tráng nào, Diên Lộc liền chạy tới dò hỏi:

“Ngươi lần này dùng là loại phù lục gì vậy? Sao không thấy nổ tung gì gì đó?”

“Thiên Lôi Phù” – Cao Cường ngắn gọn trả lời, chỉ tay tới mặt ao nói: “Nhìn xem là sẽ hiểu ngay thôi”

Hắn vừa dứt lời, từ hướng ao liền vọng tới những tiếng “tạch tạch”. Mặt nước nãy giờ vẫn luôn im lìm phẳng lặng, nay đã bắt đầu xuất hiện từng gợn sóng nhỏ lăn tăn.

“Xoẹt.. Đùng..”

Rốt cuộc thì tia lôi điện đầu tiên cũng trồi lên khỏi mặt nước. Sau khi như con độc xà ngang ngược trườn bò khắp nơi, nó húc trúng một túm bèo tấm và gây ra vụ nổ nho nhỏ.

Mặc dù không được hoành tráng như Diên Lộc mong muốn, nhưng chính vụ nổ nho nhỏ này châm ngòi cho hàng loạt vụ nổ lớn nhỏ tiếp theo đó.

Lôi điện trồi lên khỏi mặt nước càng lúc càng nhiều, chẳng mấy chốc như mạng nhện giăng kín mặt ao. Dám chắc những kẻ hiện diện ở đây vào lúc này, đang cảm thấy da đầu tê dại hết rồi đi.

“Đùng.. Đùng.. Đùng..”

Tiếng nổ càng lúc càng dồn dập, Cao Cường tóm lấy bả vai Diên Lộc rồi mau chóng lùi lại phía sau. Thuận tiện đánh mắt ra hiệu cho Tiêu Diễm Phượng và Lâm Hùng.

Diên Lộc đột ngột hướng Cao Cường khẽ hỏi:

“Nổ lớn vậy mà sao cửu đầu xà còn không có phản ứng?”

Cổ quái nhìn về phía ao, Cao Cường nhún vai đáp: 

“Thứ này đầu óc siêu cấp có vấn đề, nó cứ nằm im cho lôi điện quất lên người. Mãi vừa rồi ta mới thấy nó có phản ứng không đúng, hẳn là chuẩn bị ngoi lên rồi đây”

Cũng không sai biệt với phán đoán của hắn là mấy, chỉ hơn 1 phút sau, nước trong ao liền chòng chành dữ dội. Và rồi xuất hiện chín cột nước cao hơn ba mét, sau khi nước rủ hết liền lộ ra chín cái đầu rắn với cặp mắt khiến những người đối diện tự nhiên cảm thấy rét run.

Đúng là yêu tu chạm tới ngưỡng cửa kết đan có khác, từ mặt khí thế thì có đem tất cả những người đang có mặt ở nơi đây gộp lại, so ra vẫn còn thua kém cửu đầu xà.

Mặc dù bị khí thế của cửu đầu xà doạ cho chân mềm nhũn, xong bởi hiếu kỳ khó kìm nén nổi, Diên Lộc vẫn cứ là gắng gượng túm túm tay áo Cao Cường mà khẽ hỏi:

“Không phải thông thường là vừa xuất hiện sẽ ngay lập tức ngửa cổ rít gào thị uy đó sao? Hay vì có chín cái đầu nên phong cách của nó khác biệt?”

Rất không muốn, nhưng Cao Cường vẫn phải dùng ánh mắt “nhìn kẻ ngủ” đối với Diên Lộc:

“Bị người phá bĩnh lúc bế quan đột phá, không bạo thể mà chết luôn đã là may mắn rồi. Nhìn trông khí thế doạ người, nhưng thực ra cửu đầu xà ít nhiều gì cũng đã bị nội thương. Nó là đang sử dụng chiêu trò hù doạ để xua đuổi chúng ta rời đi mà thôi”

Để chứng minh cho những lời mình vừa nói, Cao Cường trên tay xuất hiện hai mươi tấm Hoả Cầu Phù.

Quán thâu chân khí, hai tay cùng lúc vẩy ra, hai mươi tấm Hoả Cầu Phù liền vẽ thành đường vòng cung, chuẩn xác rơi rụng xuống đầu cửu đầu xà.

Không né, không tránh.

Thậm chí ngay cả cái nháy mắt cũng không.

Cửu đầu xà cứ vậy chịu đựng Hoả Cầu Phù dội phá lên đầu nó.

Ài, quên mất Hoả Cầu Phù đối với tầng thứ như cửu đầu xà thì khác gì muỗi đốt i-nox. Cao Cường đầy bất đắc dĩ lật tay lấy ra hai mươi tấm Địa Lôi Phù.

Đừng trách ta tàn nhẫn a, chẹp chẹp.

Vẫn là đường vòng cung với độ chính xác cao, khác biệt lần này không bay nửa đường thì bộc phát thành hoả diễm, nên nhìn có vẻ kém uy phong hơn hẳn.

Lúc trước hoả cầu cháy hừng hực còn chẳng ăn ai, giờ lại còn ném một đống giấy vụn tới để làm gì? Cửu đầu xà thật sâu nghi hoặc, thậm chí còn nảy sinh ý định né tránh.

Ngặt một nỗi nó có tận chín cái đầu với suy nghĩ riêng biệt, tất nhiên khó tránh khỏi có những lúc suy nghĩ đối lập với nhau. Những lúc như thế cần bình tĩnh họp bàn giải quyết.

Thế nhưng trong chiến đấu thì làm gì có thời gian để mà nói chuyện phải trái cả nhau. Cửu đầu xà phải dựa vào số đông mà đưa ra quyết định sau cùng. Như hiện tại có sáu cái đầu lựa chọn phương án không cần đếm xỉa đống giấy vụn kia.

Và thế là từng tiếng nổ đùng đùng cứ vang lên liên tiếp.

Đi kèm còn có âm thanh cửu đầu xà khe khẽ rên rỉ.

Thực ra với cấp bậc của Địa Lôi Phù thì đâu làm gì nổi cửu đầu xà. Thế nhưng dưới ao vẫn còn đầy lôi điện, chả hiểu thế nào lại bị Địa Lôi Phù hấp dẫn, cứ thế xông tới nện phá bừa bãi. Cửu đầu xà không hiểu thấu liền bị đánh ngu người.

“NGAAAAAAAAAAAAAAA..”

Cửu đầu xà rốt ruột không nhịn nổi nửa, nó bất chấp tất cả ngửa cổ rống một tràng rung chuyển đất trời. Gào thét thị uy xong, nó hướng bờ mà di chuyển thân mình.

Trong đó một cái đầu mở miệng, tuôn ra giọng nói lanh lảnh:

“Phiến Quỷ hẳn bị đày về? Mà quan tâm khỉ gió gì, chỉ cần biết các ngươi là kẻ phá hỏng hết thẩy những thứ ta an bài là đủ. Hiện giờ toàn bộ các ngươi đi chết được rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK