Thư Lặc Hạo Trì lẩm bẩm nói: “Che giấu bản đế.” Hắn ta lên tiếng, bóng dáng của hắn ta và Ngao Vô Song lập tức biến mất tại chỗ. … Lúc này. Trên bãi cỏ. “Thực sự là chí bảo.” Lâm Bán Dương liếm liếm môi, vẻ mặt như đang hồi tưởng lại. Đồ nhai lại của Quỳ Ngưu này thật sự rất thơm. “Con Quỳ Ngưu này có sức ăn rất lớn, đồ nhai lại nhiều như vậy, dọc theo con đường này, bản Đế cũng có hơi no rồi…” Vương Cực Vân cũng lên tiếng. Bởi vì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.