Mà lúc này Tử Lăng cũng mở to mắt. Ánh mắt của nàng trong vắt, còn có thêm một chút linh vận. “Ta… Bất Diệt?” Nàng có hơi ngạc nhiên. “Tử Lăng, ngươi làm thế nào vậy?” Nam Phong tiến lên mỉm cười hỏi: “Ta… Ta chỉ đang dựa vào bài thơ mà sư phụ vừa mới đọc để vẽ tranh mà thôi…” Vẻ mặt của Tử Lăng mờ mịt, rốt cuộc nàng chứng đạo Bất Diệt như thế nào? Bất Diệt Giả thật sự dễ dàng như vậy sao? Nàng cũng cảm thấy nghi ngờ bản thân. Mọi người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.