Lý Phàm nói: “Ta thấy cả người hắn nhuộm khí đen, phẩy tay áo giúp hắn một cái, lúc này hắn mới trở nên giống như người bình thường.” “Lúc hắn muốn bái ta thì ta chợt tỉnh dậy sau một giấc chiêm bao.” Hắn bình thản nói. Nhưng lúc này, trong tiểu viện, cành đào rủ xuống, đàn gà quay đầu lại, đàn cá bơi lội nhảy múa. “Trời thu thường nhiều mộng… Cung Nhã, lấy cho ta một chén rượu vàng.” Lý Phàm thản nhiên lên tiếng, một giấc chiêm bao nho nhỏ mà thôi, hắn cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.