Lý Phàm nói: “Mời vào.” Đám người Hỏa Linh Nhi đẩy cửa đi vào. Mới vừa vào trong cửa, một mùi thơm lập tức truyền đến. “Oa, mùi hương gì vậy, thơm quá.” Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Thiên Ngưng tỏa sáng. “Lý tiền bối… Đang ăn cơm tối sao?” Hỏa Linh Nhi cũng cảm thấy ngoài ý muốn. Mà Lý Phàm thì đứng dậy mỉm cười nói: “Các ngươi đến vừa đúng lúc, cùng nhau ăn cơm đi.” Nghe vậy mấy người Hỏa Linh Nhi cũng mừng rỡ không thôi, nhanh chóng ngồi xuống. Khi bọn họ nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.