Ở bên trong đôi mắt của lão ta, một giọt nước mắt chảy ra. Lão ta lấy ra một cái ngọc bội ở trong ngực. “Nếu như có một ngày ngươi có thể đi đến Tiên Vực, tìm nàng ấy, thay ta trả lại cho nàng… Để cho nàng quên ta đi…” Lão ta đã nói xong câu nói cuối cùng. Sau đó chết đi. Lão ta đã chết. “Sư phụ!” Lâm Cửu Chính ôm thi thể của sư phụ, khóc rống lên. “Đừng khóc.” Chờ hắn khóc một lúc lâu, Tâm Ninh mới nói. “Chôn hắn, đi theo chúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.