Nghe vậy Lý Phàm lập tức hơi lo lắng nói: “Đại thẩm, ta, ta không cần…” Vương Đại thẩm lại nghiêm mặt nói: “Tại sao lại không cần được chứ? Cháu muốn độc thân cả đời hay sao?” “Hơn nữa, cô nương mà thẩm tìm cho cháu lần này có thể nói là vừa xinh đẹp vừa hiền lành nữa.” Nói xong bà đi đến một bên, kéo một nữ hài tử đi tới. Lý Phàm ngẩng đầu nhìn nữ tử này, không khỏi ngơ ngác một chút: Cô nương này… Hắn đã từng gặp rồi. “Ngươi… Ngươi là… Khương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.