Tống Kỷ Viễn lẩm bẩm nói: “Thứ này phải có liên quan với Võ Tôn… Nói không chừng cũng chính bởi vì thứ này mà mới thức tỉnh lại tà thi Võ Tôn.” Hắn ta nghĩ hơn phân nửa là như vậy. “Ha ha ha, như vậy cũng tiết kiệm được rất nhiều phiền phức…” Hắn ta ngẩng đầu nói: “Đi, dẫn đường, chúng ta đi đến Võ Hoang Giới…” Nghe vậy sắc mặt của Ngao Vô Song cũng lập tức trở nên cực kỳ khó coi. Lại lại lại lại lại lại lại lại lại lại muốn dẫn đường?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.