Mặc Tranh nhìn về phía bọn hắn, mỉm cười nói: “Đừng sợ, ta không phải đến giết các ngươi.” “Ta tới độ hóa các ngươi.” Lời của hắn ta rất nhẹ nhàng, thế nhưng lúc này lại giống như một loại sương mù có thể thấm vào tận sâu trong linh hồn, khiến cho tất cả mọi người đều nhịn không được mà muốn lắng nghe lời hắn ta nói. “Nhân? Nhân nghĩa đạo đức, bao gồm lòng trắc ẩn, nhưng nếu như không có lòng trắc ẩn thì sao?” Mặc Tranh mỉm cười nói: “Nhân, có khả năng mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.