Thanh Trần cũng giật mình rồi, người này… Thật là hung ác. Hắn nhịn không được giơ ngón tay cái lên nói: “Tốt.” “Soả Cẩu, hiện tại mau dẫn huynh đệ của ngươi cùng nhau đi về đi.” Bây giờ đối phương đã tự huỷ lỗ tai cùng với đầu lưỡi, cho nên hắn cũng tuỳ tiện gọi. Mặc dù Mặc Tranh không nghe được, nhưng cũng vẫn có thể nhìn ra được, Thanh Trần đang tán dương hắn ta, lúc này hắn ta xoay người đi về phía Mặc Thiết. Mà giờ khắc này cây cỏ kia đã hoàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.