Phạm Trường Thọ gật đầu nói: “Đúng vậy… Đánh cược một lần, chỉ có thể đánh cược một lần.” Trên mặt của lão có chút cay đắng nói: “Huyết mạch tiên dân chúng ta đã suy yếu quá nhiều, ta sắp không thể chịu được nữa rồi, nếu như không nắm chặt lấy cơ hội này, có khả năng vinh quang cùng hy vọng của viễn cổ… Cũng không thể xuất hiện một lần nữa rồi.” Dường như Phạm Thanh Vân cũng hiểu được rồi, vì sao lúc trước Phạm Trường Thọ lại cố chấp như vậy… Lão đang đánh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.