Con trâu kia… Nhất định phải bắt được. “Đi, chó chết, nhanh, chúng ta đi bắt con trâu kia lại.” Ngô Đại Đức thì không thể chờ đợi được thêm nũa rồi. Lúc này bọn họ từ biệt Lý Phàm, sau đó xoay người rời đi. Đi ra sơn thôn nhỏ. Bên ngoài Ngưu Độc Sinh sợ đến mức lạnh run, gần như bị dọa đến mức chảy ra cả nước đái. Thế nhưng hắn ta cũng phải cố nhịn. Bởi vì nếu như dám làm bẩn cổng thôn, e rằng thật sự sẽ bị xem như thịt trâu để...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.