Hắn đọc xong bài thơ này, trong lòng cũng có hơi cảm khái. Mà mấy người Tâm Ninh cũng đều giật mình. “Người có buồn, vui, ly, hợp, trăng có tỏ, mờ, tròn, khuyết… Đây là cảnh giới cỡ nào, rốt cuộc sư phụ đã trải qua bao nhiêu buồn phiền trong cuộc đời mới có thể có được cảm ngộ như vậy?” Bên trong đôi mắt xinh đẹp của Nam Phong lộ ra vẻ sùng bái, phức tạp. “Chỉ nguyện người trường cửu, ngàn dặm dưới trăng thâu… Ngôn từ thật sâu sắc, đại ca ca đã từng có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.