Những người khác cũng lên tiếng. Nhưng Tâm Ninh lại quay sang nhìn Minh Thiên Bắc, nói: “Đừng suy nghĩ nhiều, chẳng qua ta chỉ cảm thấy bọn họ nhiều ma khí như vậy, e rằng đi vào trong sơn thôn sẽ chọc cho Lý tiền bối mất hứng.” “Cho nên… Ta bảo ngươi chăm sóc bọn hắn… Có nghĩa là đi xin gì đó của những người trong thôn, bình thường chia cho bọn hắn một chút, đừng quá keo kiệt.” Nghe vậy, Minh Thiên Bắc ngơ ngác một chút, nhưng lập tức hiểu ra được. “Tuân mệnh.” Lúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.