Ngô Đại Đức trực tiếp tiến lên nói với Tà Linh kia, đứng ở trước ngôi mộ, vẻ mặt không hề sợ hãi. Nhưng cánh tay kia bỗng nhiên buông lỏng cái đầu lâu xương trắng ra, bắt lấy mắt cá chân của Ngô Đại Đức. Ngay lập tức, Ngô Đại Đức sợ đến mức tóc gáy cũng dựng đứng lên. “DCM, cứu mạng.” Hắn gần như bị cánh tay kia kéo đi rồi. May mà lúc này cái mông của hắn đau đớn, con chó đen đã kịp thời cắn vào mông của hắn, bắt được hắn. Ở bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.