Tất cả mọi người đều vô cùng khiếp sợ. Ánh mắt của tất cả mọi người đều rơi ở trên người của Lục Nhượng. Lục Nhượng lạnh như băng nói: “Cho các ngươi mặt mũi rồi đúng không? Con hổ không phát uy, các ngươi nghĩ ta là con mèo bệnh hay sao?” “Thế này cũng coi như được gọi là thiên tài? Cũng dám ở nơi này đóng giả sói vẫy đuôi?” Ánh mắt của mọi người càng phức tạp, người này thoạt nhìn qua thì có dáng vẻ xấu xí, trang phục quái dị, giống như một tên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.