Người sơn thôn bình thường đang lao động ở giữa ruộng. Những đứa trẻ tóc vàng đang vui vẻ nô đùa ở ven đường. Ông già để râu đang phơi nắng ở trong sân. Có một cảm giác yên tĩnh và thanh bình hiếm có. “Mặc dù chỉ là người bình thường, thế nhưng đều là những cơ duyên và hạnh phúc mà Tiên Nhân khát khao mong chờ…” Nàng hâm mộ thì thào. . . . Không lâu sau, cuối cùng mấy người cũng đã tới trước căn nhà nhỏ của Lý Phàm. “Vô Nhị Nhàn Đình.” Tấm biển...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.