“Phốc…” Ngao Vô Song nhìn Tịch Giả, đôi mắt của hắn ta đầm đìa máu tươi, cũng tràn đầy bất đắc dĩ cùng đau đớn, một sự tuyệt vọng chua sót khổ sở tràn ngập trong lòng của hắn ta. Không được… Cho dù hắn ta đã dốc hết toàn lực, khô kiệt toàn bộ máu huyết, thiêu đốt cả sinh mệnh thì vẫn không có cách nào chạm tới một góc áo của Tịch Giả… Trong lòng hắn ta cảm thấy vô cùng căm giận, thế nhưng giống như mất đi phương hướng để trút xuống. “Khỉ nhỏ… Ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.