Ở phía sau, một nam nhân trung niên lập tức được dẫn tới. Nam nhân trung niên kia đương nhiên chính là Ngao Vô Song! Lúc này vẻ mặt của Ngao Vô Song ngẩn ra. Những người này để làm gì vậy? “Ha ha ha? Chính là hắn ta? Ta không cảm nhận được khí tà ách ở trên người của hắn ta.” Ngô Hữu Tà cười nhạt. Đồ Cửu Nhị cũng nhìn về phía Ngao Vô Song nói: “Ngươi biết ngươi đến đây để làm gì không?” Ngao Vô Song trầm tư một chút, ngẩng đầu nhìn ánh trăng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.