“Ta… Ta cũng đi.” Lục Nhượng cũng vội vàng đuổi theo. Hắn ngấp nghé đất của cây đào từ lâu rồi, vẫn luôn không dám ra tay, bây giờ nhân dịp này lấy thêm đặt vào bên trong chậu cỏ. Hai người rời đi, Ngô Đại Đức nhanh chóng ôm hai vò rượu quay trở lại, mà Lục Nhượng thì đắc ý ôm chậu cỏ của hắn. Ở bên trong chậu cỏ lại bao trùm đất ở gốc cây đào. “Rót cho mọi người.” Lý Phàm lên tiếng. Lúc này hắn rót rượu vào chén cho tất cả mọi người....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.